Hiên Viên Ngạo cười: "Đó là tự nhiên." Giấu đầu lòi đuôi liền muốn lộ
ra sao?
Nguyệt Vô Hạ cúi đầu, trên khuôn mặt tinh thuần như thiên sứ quét
xuống ý cười đầy tự hào , Ngạo ca ca là của nàng, chỉ có thể là của nàng!
Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lời nói của phụ thân trước khi xuất giá , nhất
định phải để cho Vương gia vì nàng thần hồn điên đảo, có cái gì khó ?
Nàng đây không phải dễ dàng liền làm được sao?
Biểu tình của nàng làm cho người bên nàng thu nhập đáy mắt, đôi mắt
lạnh lẽo của nam tử hiện lên khinh trào, vốn cho rằng Nguyệt Vô Hạ vẫn có
chút đầu óc, có chút thưởng thức, không nghĩ tới đúng là đánh giá cao nàng
rồi !
Nếu không phải vì hoàng huynh, nữ tử như vậy hắn chẳng muốn nhìn
nhiều liếc mắt một cái!
Có thể xứng đôi hắn Hiên Viên Ngạo , chỉ có. . . . . . Chợt , trong đầu lại
toát ra gương mặt muốn ăn đòn của Vũ Văn Tiểu Tam kia , oán hận lắc đầu,
thật sự là gặp quỷ! Hôm nay bị tiện nhân kia làm cho tức điên , cư nhiên
một lát đã nghĩ đến nàng!
. . . . . .
"Ra ngoài! Đổi Lật phi thị tẩm!" Khuôn mặt ôn nhuận của Hiên Viên
Mặc đều là thần sắc tức giận .
Nguyệt phi lưu luyến nhìn đế vương liếc mắt một cái, cắn môi dưới,
khóc nức nở đi ra ngoài. . . . . .
Tổng quản gấp đến độ mồ hôi đều đã xuất hiện , bệ hạ hôm nay làm sao
vậy, đều đã thay đổi mấy người , đều là phi tử gần đây được thánh sủng ,
như thế nào vẫn lại bất mãn! Bệ hạ tính tình luôn luôn vô cùng tốt, hôm nay
nhưng là mặt rồng giận dữ, ài. . . . . . Thở dài đi mời Lật phi. . . . . .