HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 63

Chỉ chốc lát sau, một nữ tử áo trắng khí chất thanh nhã , bước sen nhẹ

nhàng, bước vào trong điện, còn không có tới kịp hành lễ đối với nam nhân
mà nàng yêu , đã bị hắn ôm vào trong lòng. . . . . .

Trong đôi mắt của nữ tử nhiễm lên điểm vui sướng, tiếp theo lại bị người

nọ đẩy ra: "Ra ngoài!"

"Hoàng thượng. . . . . ." Lật phi không dám tin nhìn hắn.

" Cút ra ngoài cho trẫm !" Một tiếng gầm lên.

Lật phi ngơ ngác thối lui ra ngoài, một giọt thanh lệ tự khóe mắt chảy

xuống, nàng thật sự không nên, không nên đem một mảnh thâm tình đưa
cho hắn, tự giễu cười, nhất vô tình là Đế Vương a!

Không đúng ! Cũng không đúng! Đế vương từ trước đến nay ôn nhuận

bình tĩnh tức giận tóm lấy tóc mình mà giật , hôm nay ôm các nàng vậy mà
một chút cảm giác đều không có, vấn đề này tới cùng là sai từ đâu?

Tổng quản không yên bất an đi vào: "Bệ hạ, tiếp theo. . . . . ."

"Tối nay không cần người thị tẩm rôi !" Thanh âm khí phách mang theo

tức giận.

" Vâng !" Tổng quản lập tức thối lui ra ngoài, có chút không hiểu.

Hiên Viên Mặc cắm đầu ngã ở trên giường, lăn qua lộn lại, lại không hề

buồn ngủ, trong lòng đều là nghĩ tới rung động khi người nọ ôm hắn ,
chẳng lẽ hắn thật sự động tâm rồi hả ?

Hoàng đệ đối nàng không có hứng thú, mà hắn đêm nay có nhiệm vụ

trọng yếu hơn , cho nên nên là hẳn không ở tại chỗ nàng .

Nghĩ tới đây, hắn thần tốc đứng dậy, mặc quần áo, dụng khinh công từ

cửa sổ nhảy ra ngoài, không bị bất luận kẻ nào phát hiện . Hắn muốn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.