HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 870

Lần đầu tiên hắn bị người khác đánh, c̣òn đánh vào mặt, không kịp tức

giận, lòng đã tràn đầy khủng hoảng, nh́n nàng ở trong phọ̀ng lục lọi khắp
nơi: "Nàng đang tìm cái gì?"

Tiếng nói vừa dứt, một cây đao liền xuất hiện ở trên tay của nàng:

"Không xứng với ta? Vậy ta cũng có hai vết đao để phối hợp thôi?"

Nói xong liền vung xuống mặt của mình. . . . . .

"Đừng!" Tay của hắn gắt gao nắm chặt lưỡi dao kia, máu tươi nhỏ giọt

rơi xuống, ngơ ngẩn nhìn mặt của nàng, "Tam nhi, nàng thật ngốc!"

"Buông ra!" Vũ Văn Tiểu Tam gầm lên với hắn.

"Không thả!" Nếu buông ra, nàng lại muốn làm mình bị thương thì làm

thế nào?

"Nhanh buông ra, tay của chàng bị thương rồi kìa!" Nàng nói xong thì

nước mắt như vỡ đê chảy ra ngoài, cắn môi dưới hung hăng nhìn chằm
chằm hắn. Tại sao nàng lại gặp phải một đứa ngốc như vậy! Nhưng mà hắn
ngốc, lại luôn làm cho nàng đau lòng.

Thấy nàng rơi lệ, hắn vội vàng buông tay, tránh thoát đao kia, sau đó

ném nó qua một bên, ôm nàng luống cuống tay chân mở miệng: "Tam nhi
đừng khóc, đừng khóc!"

Vũ Văn Tiểu Tam nhanh chóng lau nước mắt trên mặt, đẩy hắn ra:

"Được rồi, ngoan ngoãn ngồi đó, lão nương băng bó vết thương cho chàng,
còn không nghe lời nữa, ta sẽ đánh chết chàng!"

Hắn nhất thời có chút dở khóc dở cười, bị nàng cưỡng chế ngồi xuống

bên giường, di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn. đưa ra bàn tay máu tươi đầm
đìa. Nàng thận trọng lau máu trên tay hắn, sau đó vẩy thuốc lên, băng bó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.