HANG DÃ THÚ - Trang 395

Chương 30

Với một tên vệ sĩ SS đi kèm, Đại tá Reinhard Ernst đã đưa Rudy quay
về nhà đến Charlottenburg. Hắn thấy biết ơn sự ngây thơ của thằng
nhóc, nó hoàn toàn không nhận thức được hiểm nguy ở Sân vận động.
Những gương mặt đầy sát khí của mọi người, sự khẩn cấp trong phòng
họp báo và chuyến xe đột ngột rời khỏi Sân vận động khiến thằng bé
lo lắng, nhưng nó không thể hiểu được tầm quan trọng của các sự
kiện. Tất cả những gì nó biết là ông nội nó bị ngã và tự làm mình bị
thương nhẹ, cho dù ông nó xem thường ‘cuộc phiêu lưu’ này, như ông
nó gọi.

Thực ra, những điểm nhấn của buổi chiều đối với thằng bé lại không

phải là Sân vận động hoành tráng, gặp gỡ một số nhân vật quyền lực nhất
thế giới, hay báo động có kẻ ám sát. Mà là những con chó. Rudy lúc này
muốn một con cho riêng mình, hai con thì thích hơn nữa. Thằng bé luôn
miệng nói về lũ chó.

“Công trường xây dựng ở khắp nơi.” Ernst lẩm bẩm với Gertrud. “Bộ đồ

của anh hỏng mất rồi.”

Đúng thật, cô không vui nhưng lại thấy lo lắng hơn chuyện hắn bị ngã.

Cô xem xét cẩn thận đầu hắn. “Đầu có cục u đây này. Anh phải cẩn thận
hơn chứ Reinie. Em sẽ chườm đá cho anh.”

Hắn ghét phải nói dối cô. Nhưng hắn chắc chắn sẽ không nói với cô rằng

mình là mục tiêu bị ám sát. Nếu cô biết thì hẳn cô sẽ nài nỉ, mà không, sẽ
khăng khăng bắt hắn ở nhà. Và hắn sẽ phải từ chối, điều hắn hiếm khi làm
với cô. Hitler có thể đã hèn nhát nấp dưới những xác chết trong cuộc nổi
loạn Tháng 11 năm 1923 để sống sót. Nhưng Ernst sẽ không bao giờ lảng
tránh kẻ thù khi bổn phận đòi hỏi hắn làm khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.