HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 173

bên kia chìm vào bóng tối. “Đến lúc em phải về nhà rồi,” anh nói và nhìn
cô chăm chú, không phải bằng sự tự tin vui vẻ như mọi khi hay có chút xíu
dấu hiệu mỉm cười.

Thay vào đó, ánh mắt chăm chăm của anh lại chứa đầy say mê và lôi

cuốn cứ như thể anh đang cố gắng đ ọc thấu những ý nghĩ thầm kín của cô.
“Em muốn đi một mình,” anh êm ái nói tiếp, “hay anh sẽ đi cùng em?” Đầu
ngón tay đeo găng của cô chạm vào gò má anh, nơi ngọn lửa rực rỡ chiếu
lên phần râu quai hàm được cạo một cách tỉ mỉ và khiến chúng trở thành
những đốm vàng óng ánh.

Cô chưa bao giờ được thấy khuôn miệng nào đẹp như khuôn miệng của

anh, môi trên rõ nét một cách hoàn hảo, còn bờ môi dưới mềm hơn, đầy
đặn hơn và mang đầy hứa hẹn khoái cảm nhục dục. “Đi cùng em nhé,” cô
nói. Bên trong cỗ xe ngựa tối tăm và lạnh lẽo. Amanda đặt đôi bàn chân
mang giày của mình trực tiếp lên cái lò sưởi chân.

Thân hình to lớn của Devlin ngồi xuống bên cạnh cô, đôi chân dài của

anh chiếm gần hết khoảng trống bên dưới ghế ngồi. Anh bật cười khi thấy
cô háo hức thu hết hơi nóng của chiếc hộp s đầy than đá sau khi người hầu
đóng cánh cửa với một tiếng cách nhẹ. Devlin trượt một cánh tay vòng qua
vai Amanda rồi cúi đầu xuống nói nhỏ vào tai cô.

“Anh có thể làm cho em ấm lên.” Cỗ xe lăn bánh hơi lắc lư vì sự đàn hồi

trên những bánh xe nghiến lên mặt đường gồ ghề dằn xóc. Amanda nhận
thấy mình được nhấc bổng lên dễ dàng và ngồi lọt thỏm vào trong lòng
người đi cùng cô. “Jack!” cô hổn hển kêu lên trong khi anh kéo cái khăn
choàng màu đỏ tía ra và đưa một tay ra sau lưng áo cô.

Anh dường như chẳng nghe được lời cô nói, vì ánh mắt của anh cứ dán

chặt lên chỗ lờ mờ nơi phần ngực bị phơi bày một nửa của cô trong lúc tay
kia thuần thục tìm thấy một mắt cá chân bên dưới chiếc váy. “Jack!” cô thở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.