HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 180

Jack ngửa đầu ra phía sau, nhắm nghiền mắt, còn trán cau lại dữ tợn. Sức

nặng nữ tính của cô ấn vào bắp đùi anh, trong khi cơ thể cô ôm trọn cơ thể
anh trong một cái siết chặt ấm áp. Khoái cảm thật quá tuyệt vời không thể
chịu đựng nỗi. Anh không thể suy nghĩ hay nói năng, và cũng không thể
phát âm được tên cô.

Anh chỉ có thể ngồi đó trong lúc từng đợt sóng cảm xúc cứ mãi lướt đi

khắp cơ thể. Anh cảm thấy Amanda tựa người về phía trước, đôi môi hé mở
của cô chạm vào cổ họng, nơi lộ ra những mạch đập rộn ràng bên dưới hàm
anh. Lưỡi cô khéo léo thăm dò, lướt trên làn da làm anh hít thở một cách
khó nhọc.

Hông anh nâng lên ép vào hông cô, đẩy nhẹ bộ phận nam tính của anh

vào sâu hơn trong cô, và vỏ bọc của cô ôm siết nhẹ nhàng đáp lại. Anh
nghe thấy cả cổ họng mình rít lên khi đẩy vào lần cuối để đạt đến đỉnh giải
thoát, rồi mệt mỏi và rùng mình vì sung sướng. Cuối cùng khi có thể cử
động lại được, anh ôm ghì đầu cô trong tay, ngấu nghiến môi cô, và biết
rằng những nụ hôn của anh hầu như đang làm thâm tím đôi môi mềm mại
của cô, nhưng cô dường như không bận tâm.

m thanh hơi thở nặng nề của họ trở nên nhẹ dần. Jack ôm Amanda tựa

vào ngực anh, đặt bàn tay to lớn của anh lên mái tóc rối tung còn bàn tay
còn lại xoa xoa tấm lưng của cô. Cô rùng mình vì sự tương phản giữa
không khí mát mẻ và bàn tay ấm áp của anh. Anh lầm bầm nguyền rủa và
dò dẫm đằng sau chiếc áo lót của cô, khi nhận ra cỗ xe đang đi chậm dần.

“Chết tiệt. Chết tiệt. Chúng ta đến nơi rồi.” Dường như không hiểu được

sự cấp bách bất ngờ của anh, nên Amanda vẫn còn thả lỏng người và yếu ớt
dựa vào anh. Uể oải cô với tay khóa luôn cánh cửa xe. Khi cô nói, giọng cô
lè nhè và khản đặc. “Không sao mà, Jack.” Nhăn mặt, anh kéo mạnh mép
váy của cô vào và cài nó lại một cách khéo léo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.