Cuộc sống chính là hiện tại
29
mong muốn... tất cả đều hoàn toàn chưa có mặt
trong hiện tại.
Và chúng ta tồn tại, sinh hoạt một cách tự nhiên
nhờ vào những tư tưởng quay về quá khứ hoặc
hướng đến tương lai đại loại như thế. Điều đó không
có gì sai trái. Quá khứ đã trải qua cho chúng ta kinh
nghiệm, và phần lớn xã hội loài người được tổ chức
tốt nhờ vào kinh nghiệm. Tương lai cho ta hy vọng,
nhờ vào hy vọng ta có được sức mạnh thúc đẩy để
vượt qua khó khăn hôm nay. Tuy nhiên, điều quan
trọng ở đây là chúng ta thường lầm lẫn giữa mục
đích và phương tiện. Kinh nghiệm quá khứ và hy
vọng tương lai là những phương tiện giúp ta sống
tốt hơn, nhưng bản thân cuộc sống lại chính là hiện
tại. Chúng ta chỉ có thể vui buồn, thương yêu, hờn
giận... bằng vào hiện tại mà thôi. Không thể có niềm
vui quá khứ hay hạnh phúc tương lai khi không có
hiện tại đang hiện hữu của hôm nay.
Lấy một ví dụ để làm rõ hơn. Ta có thể không
quên một hành vi lường gạt, dối trá của ai đó trong
quá khứ. Và điều này mang lại cho ta kinh nghiệm
quý giá để không bị lường gạt theo cách tương tự
như thế một lần nữa. Nhưng nếu ta nhớ lại và căm
giận, tức tối về những nhân vật A, B... nào đó đã
lường gạt ta, liệu điều đó có ý nghĩa gì? Những nhân
vật A, B... của quá khứ không còn tồn tại trong hiện
tại, nhưng sự căm giận, tức tối như thế sẽ là có thật.
Và tác động duy nhất của việc ấy chỉ là nuôi dưỡng
thêm những khổ đau, bất hạnh cho chính ta mà thôi.