Hạnh phúc là điều có thật
52
ta ăn với sự tỉnh thức thì thức ăn và ta mới cùng
hiện hữu. Bằng không, xem như ta đã bỏ phí thời
gian bữa ăn mà không thật sự sống một chút nào.
Ta nên ăn một cách chậm rãi. Cho dù ta vội vã
đến đâu cũng vẫn còn rất nhiều việc khác chưa làm
xong. Rút ngắn thời gian một bữa ăn không phải là
cách giải quyết vấn đề. Ta chỉ thường làm thế là theo
với thói quen từ lâu nay. Dù bận rộn đến đâu, việc
dành thời gian thỏa đáng cho một bữa ăn không hề
là điều phí phạm. Hơn nữa, mọi sự bận rộn của ta
đều nhắm đến phục vụ đời sống. Vậy nếu ta từ bỏ
những giây phút thật sự đang sống trong hiện tại thì
tất cả những việc khác liệu còn có ý nghĩa gì?
Khi chúng ta ăn một bữa ăn trong sự tỉnh thức,
đó không còn chỉ đơn thuần là một bữa ăn. Đó là
biểu hiện cụ thể của đời sống, là phương cách ta tiếp
xúc và cảm nhận sự vật. Vì thế, nó không những
mang lại cho ta năng lượng vật chất, mà còn giúp ta
hồi phục những giá trị tinh thần đã mất.
Nếu bạn thường xuyên thực tập điều này cùng
với gia đình, đó là một cách giáo dục tốt nhất để hình
thành nhân cách đạo đức cho con cái bạn. Bởi vì,
trẻ con thường không học theo những gì ta nói, mà
chúng học theo những gì chúng ta làm.
Ngoài bữa ăn ra, chúng ta cũng có thể thực tập
tinh thần tỉnh thức trong mọi việc chúng ta làm
thường ngày. Chúng ta nên tập nhìn sự vật với chiều
sâu của nó. Từ đó, chúng ta có thể dễ dàng thông
cảm được với những khó khăn và nỗi khổ của người