HÀNH TRÌNH CỦA SÓI - Trang 73

BÙI ANH TẤN

Hành trình của sói

Chương 4 -3

3

N

hững giọt cà phê đen lười biếng nhỏ từng giọt đặc quánh rơi xuống cái ly

thủy tinh trong vắt, thường tình anh chẳng bao giờ uống cà phê kiểu này.
Nó vẫn được dân chơi sành điệu cho rằng uống như vậy mới là biết thưởng
thức cà phê, với anh xem ra không cần thiết, uống cà phê là uống chứ
không nhất thiết phải chờ đợi nhâm nhi, rất mất thời gian mà anh thì có rất
ít thời gian rảnh rỗi. Thế nhưng hôm nay anh lại kiên nhẫn nhìn những giọt
cà phê rơi bởi nó có nhiều điều suy nghĩ.
- Bây giờ mày đã nhận diện ra hắn chưa?
- Rồi.
- Có sợ không?
- Sợ à – Anh nhếch mép cười – Tao cầm súng lên rừng theo các anh các chú
từ nằm mười ba tuổi, cũng dăm lần chạy càn xịt khói vì bị biệt kích địch
đánh úp, rượt chạy, chưa thấy sợ nữa là hôm nay…
- Ừm… thì ai chẳng biết vậy – Bạn anh nhún vai - Thế nhưng nay chuyện
sống chết nó lại được nhìn dưới góc độ khác. Sống chết khác, danh dự và
phản bội khác, ngày hôm nay mày có nhiều thứ như vợ con nè, công việc
nè, chức quyền nè…
- Thôi… thôi… đừng nói nữa – Anh xua tay – Hay là mày sợ.
- Sợ? – Bạn anh cười hề hề - Ừ, thì cứ cho là sợ đi có sao đâu.
- Sợ là một thuộc tính và là phản ứng tâm lý tự nhiên của con người trước
những điều kiện hoàn cảnh mà bản thân không làm chủ được, xem ra chẳng
có gì lạ.
Bạn anh cười ha hả, hiểu nhau quá mà, nói làm gì nhiều cho mệt. Nhưng
đúng là có một sự thật, trong chiến tranh tất cả lao về phía trước chỉ với
một mục đích cháy bỏng là đánh đuổi quân thù bảo vệ quê hương. Lúc đó
ai ai cũng coi sự sống chết nhẹ tựa như lông hồng, nhưng bây giờ vào thời
bình lại khác. Con người ta có quá nhiều thứ để chọn lựa, có quá nhiều của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.