HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 182

Tôi gật đầu, buồn đến nỗi chẳng biết phải nói cái gì lúc này.
“Mỗi tháng chỉ cần một, hai lần thôi. Nếu em nhớ anh quá thì mỗi tuần

một lần càng tốt. Còn em nhắn tin offline cho anh cũng được. Anh sẽ đọc
rồi cũng nhắn lại cho em. Nhé?” Quang Anh dường như đang cố gắng động
viên tôi.

Tôi lại gật. Nhớ ra còn cái khăn ở nhà, tôi ngẩng đầu hỏi anh:
“Bên ấy mùa đông có lạnh không?”
Quang Anh ngẩn ra một chút, sau đó cười và gật đầu:
“Có chứ. Lúc nào cũng lạnh, mùa hè ấm nhất cũng chỉ tầm hơn hai mươi

độ mà thôi.”

Tôi hẹn:
“Chiều chủ nhật em gặp anh một lúc được không?”
Quang Anh nghĩ nghĩ, sau đó hẹn lại:
“Tối chủ nhật được không? Mai anh về Hà Nội để lấy giấy tờ và chia tay

bọn bạn ở trên ấy. Chiều chủ nhật anh lại về. Chiều hôm ấy ông bà anh làm
cơm liên hoan, có các bác với chú ở trên Hà Nội cũng về, mời cả họ hàng
nữa nên chắc không đi được lâu. Mà anh muốn dành trọn vẹn thời gian
buổi tối cho em.”

Tôi đành chấp nhận.
“Vậy hôm ấy anh ra ngoài hàng may của dì Mừng nhé! Em sẽ đợi anh ở

đấy.” Nếu là buổi tối, tôi chỉ có cách duy nhất là lấy cớ ra quán của dì chơi
thì mẹ mới cho đi.

“Ừ, anh sẽ ra đấy đón em. À, sáng mai anh sẽ đem qua nhà cho em hết

đống truyện với sách ôn thi của anh nhé, đằng nào thì anh cũng không đem
đi được.”

“Anh không phải đem qua đâu, em sợ mẹ với ngoại em trông thấy anh

thì lại đuổi anh về đấy. Để em bảo cái Lan xuống nhà anh lấy giúp em. Em
cũng ngại xuống đấy lắm, lỡ lại gặp ông bà anh.”

“Ôi dào, bà anh sợ chúng mình còn bé, ảnh hưởng chuyện học hành thôi,

chứ bà hiền lắm. À đúng rồi, thế chị Vân thế nào rồi em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.