HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 375

mời bà lên giường của ông, ông nói tiếp một cách trôi chảy, “Tôi sẽ chuyển
sang buồng của bà.” Ông rõ ràng không biết rằng các triệu chứng tiền mãn
kinh của Jo đã tăng lên hết mức và xuất hiện trở lại.

“Ừm, việc này cũng chẳng cần thiết, đúng không? Chẳng phải nó chỉ mất
khoảng mười ngày tới hai tuần thôi hay sao?”

“Chẳng có việc gì liên quan đến tàu thuyền và vũng cạn lại có lịch cố định
cả. Có thể mất tận một tháng, có thể chỉ một tuần. Nếu bà tìm cho tôi ít
chăn ga gối sạch sẽ, tôi sẽ trải nó cho bà.”

Ý nghĩ Marcus đánh vật với một cái chăn lông vịt, xoài người trên giường
để nhét mép ga trải giường xuống dưới đệm và lồng vỏ gối nằm ngoài giới
hạn trí tưởng tượng của bà. “Tất cả đều nằm trong cái tủ ở phòng ông.”

Ông cười với vẻ hơi áy náy. “Tôi có thể làm việc nhà khi cần, nhưng tôi
nghĩ tôi sẽ cần bà tới tìm nó cho tôi.”

“Dĩ nhiên. Tôi sẽ lột giường tôi trước.”

“Đừng làm thế, tôi không ngại chăn nệm của bà đâu. Bà hãy đi tìm chăn ga
gối mới cho cái giường của bà.”

“Thực sự thì sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu cả hai chúng ta cứ ở nguyên chỗ
cũ,” bà nói. Bây giờ, khi đã vượt qua cú sốc của việc được mời đến ở trong
buồng của thuyền trưởng và nhận ra rằng ông sẽ không cùng ở với bà trong
đó, bà đã hoàn toàn sáng suốt.

“Tôi muốn thế. Tôi cần ở đó khi chúng ta di chuyển, nhưng bây giờ thì
không cần nữa, cho đến khi chúng ta quay về.”

Những lời này đã chọc thủng quả bong bóng phủ nhận mà trước đó Jo vẫn
giữ nguyên vẹn. Bà đã dành quá nhiều năng lượng để suy nghĩ về hành
trình đến xưởng tàu, Hà Lan và băng qua biển, vân vân, bà đã không nghĩ
đến hành trình quay lại. Có lẽ điều đó cũng tốt. Nếu bà nghĩ đến cảnh ở một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.