HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 464

Chương 27

Bà dẫn ông đi xuôi theo con đường, ước ao, lần đầu tiên, rằng bà đã không
thiết kế cho nó đi vòng quanh khu vườn với khoảng cách dài nhất có thể.
Cuối con đường có một cái ghế băng nằm trong một góc khuất lấp. Một cây
hoa hồng, đáng lẽ phải được cột lại, lòa xòa rủ xuống bên trên cái ghế, tạo
nên một bóng râm lốm đốm, ngát hương thơm. Bà sợ phải đi đến điểm tận
cùng ấy - những cảm xúc của bà có thể bùng nổ. Bà biết cảm giác của bà về
ông vẫn nguyên vẹn, nhưng bà vẫn thắc mắc liệu những lời ông nói tối hôm
đó có thực lòng không. Bà đã tự thuyết phục mình rằng đó chỉ là cuộc tình
một đêm, và ông thậm chí không thèm nhắn tin cho bà. Nhưng bây giờ ông
đang ở đây, rõ ràng thất vọng về một điều gì đó.

Bà dừng lại vài lần trên đường, hy vọng làm ông mất kiên nhẫn và quyết
định quay lại với những người khác. Bà không tin vào bản thân mình khi ở
một mình với ông. “Tôi từng trồng rau ở chỗ kia - chỉ vài loại thôi, đậu cô
ve, đậu đũa, những thứ tương tự như thế. Tuy nhiên khoảnh mùi tây của tôi
vẫn tồn tại. Và tôi rất thích cây hoa bia vàng, mặc dù nó cần uốn một chút
...”

Sự thờ ơ hiển nhiên của ông khiến bà ngừng lại. Ông nắm cánh tay bà và Jo
hối hận vì ngày trước đã kiên quyết đòi người thiết kế vườn tạo nên những
con đường đủ rộng cho hai người bước song song. “Tôi không muốn nói
chuyện về những luống rau, tôi muốn nói chuyện về chúng ta.”

Jo nín thở. “Chúng ta ư?” Trong những khoảnh khắc khi bà buộc mình phải
kiểm tra lại tính thực tế của một tình huống nào đó (một điều bà hạn chế
làm), bà đã cho rằng chuyện giữa bà và Marcus không hề nghiêm túc. Tại
sao ông lại muốn dính dáng với một phụ nữ năm mươi tuổi khi ông có thể
dễ dàng kiếm được một cô nàng trẻ trung hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.