Tô Quân Ly tự tay mang vòng cổ cho Giản Mạt, hắn làm cho cô thấy
lúng túng, toàn bộ quá trình, tay hắn cùng cổ cô đều không có mảy may
tiếp xúc một chút da thịt nào…
Có tia sáng của đèn đường xuyên thấu kính xe tiến vào, chiếu vào mặt
dây chuyền làm phát ra màu sắc rực rỡ.
Tô Quân Ly hơi hơi nhướng mày, “Thật sự rất hợp với em…”
Giản Mạt cũng thực thích, không chỉ có bởi vì chiếc vòng cổ quá tinh
xảo, cũng bởi vì mặt dây chuyền được điêu khắc thành hai chữ M.
Tầm mắt Tô Quân ly thâm thúy nhìn hai chữ M, đây là quà sinh nhật hắn
đã sớm chuẩn bị tốt, cứ tưởng rằng hôm nay sẽ không kịp tặng cho cô…
Thời gian điểm qua 12 giờ khuya, một ngày mới lại bắt đầu.
“Đã khuya rồi, vào trong đi?” Tô Quân Ly mềm nhẹ nói, “Anh rất vui vì
đã có cơ hội cùng em vượt qua nửa tiếng cuối cùng của sinh nhật.”
Trong lòng Giản Mạt nói không cảm kích đó là gạt người, chính là, cảm
kích này không quan hệ đến tình yêu, chỉ cô đơn lo được lo mất.
Ngày hôm sau, thời tiết Lạc Thành vẫn tốt như cũ, ánh mặt trời rất sớm
liền từ hường Đông ló ra tỏa nhiệt.
Câu lạc bộ thiết kế cuối cùng của Đế Hoàng, thời khắc ánh mặt trời chiếu
xuống cũng chính là lúc quảng cáo 3D từ tầng một đến tầng 78 được phát
ra, toàn bộ truyền thông ở Lạc Thành đều chìm vào khung cảnh hỗn loạn…
Thành công trở thanh đề tài hấp dẫn nhất ngày hôm nay.
Đương nhiên, điểm để người khác chú ý nhất vẫn là bản thiết kế tầng thứ
18 của Đế Hoàng.