"Giản Mạt, chúc mừng đã trở về!" Du Tử Quân cùng Đường Hạo Dương
đứng ở phía trước, đồng thanh nói.
"Nhà thiết kế Giản vĩ đại... Chúc mừng đã trở về!" Lấy Đại Hùng dẫn
đầu, phía sau nhận thức được cho nên mọi người đều hưng phấn kêu lên.
Giản Mạt nhìn Du Tử Quân, nhìn Đường Hạo Dương, cuối cùng liếc
nhìn Đại Hùng, Đinh Đương, Kiều Tử Vinh, Mạc Tiểu Nhã, Tôn Kha...
Đều lướt qua người mỗi người, đáy mắt trong nháy mắt liền trở nên mờ mịt
một tầng hơi nước mỏng manh.
"Mầy người làm như vậy..." Giản Mạt xúc động nói, "Khiến tôi có cảm
giác giống như tôi đã trở về nhà vậy."
"Vốn chính là về nhà, sao lại gọi là cảm giác?" Đại Hùng nhíu mày nói.
Giản Mạt cười gật đầu, "Đúng vậy, vẫn có thể thấy mọi người, thật tốt..."
Nói xong, cô nhìn chung quanh một vòng, "Hướng Vãn đâu?"
"Ở đây..." Hướng Vãn từ bên trong đi ra, trong tay còn ôm một bó hoa,
"Chị Mạt, em đang đợi chị tìm em!" Nói xong, liền tiến lên ôm lấy Giản
Mạt...
Sau hơn bốn năm xa cách, tất cả mọi người đều đã trưởng thành, cũng đã
thành thục hơn!
"Được rồi, chúc mừng cũng đã chúc mừng xong rồi, chờ Giản Mạt đi
làm đã, sau đó mai kia tìm thời gian gian thích hợp để tổ chức một buổi liên
hoan..." Du Tử Quân cười nói, "Lúc này mọi người có việc gì thì đi làm
đi!"
Mọi người cười vui vẻ, vừa muốn tản đi, đúng lúc đó thang máy lại mở
ra.