Sợ rằng sẽ tạo ra phiền toái không cần thiết, cho nên cô tự nhiên sẽ
không nói ra.
Huống chi, trước đây lúc cô kết hôn cũng đã không công khai ra bên
ngoài, chẳng lẽ hiện tại cô đã ly hôn được mấy năm rồi lại đi rêu rao ra bên
ngoài cho người khác biết?
“Chị Mạt...” Hướng Vãn bất mãn, tâm lý tò mò tự nhiên xẹp xuống, vẻ
mặt hiếu kỳ.
Giản Mạt cười, hất cằm lên, nhíu mày nói: “Chị thật tình cũng không còn
biện pháp nào cả, chị nhìn xinh đẹp như vậy, có quá nhiều người theo đuổi,
mỗi lần đều không thể đoán được là của ai tặng, mệt chết đi được?” Cô giả
bộ than thở, cô bị chính sự tự kỷ của mình làm cho bật cười, khiến cho mọi
người xung quanh đều cười ầm lên.
Tuy nhiên, nhìn Giản Mạt có vẻ diễn rất thật, mọi người mặc dù buồn
cười, thế nhưng lại không có một ai cười chế nhạo.
Hướng Vãn mang Giản Mạt đi đến phòng làm việc mới của cô, hiện tại
cô đã nhảy lên làm nhà thiết kế chính của Tường Vũ, có không gian thiết kế
của riêng mình...
“Chị Mạt, em bây giờ là cánh tay đắc lực của chị!” Hướng Vãn vui vẻ
nói, “Du tổng có nói muốn tìm cho chị một người trợ lý, cũng là một nhà
thiết kế thực tập, để có thể đi với chị."
Giản Mạt mím môi cười, “Du tổng đúng là không buông tha bất kỳ điều
gì để có thể nghiền ép cơ hội của chị!”
Hướng Vãn cười cười, “Đúng vậy, bọn em cũng đã nói như thế.” Dừng
một chút, cô nói tiếp, “Hình như cũng học cùng trường của bọn em, hai
ngày nữa liền tới đây thực tập.”