Thời gian hai năm, hắn giống như một đứa ngốc liều mạng muốn trở về
chỉ để hỏi cô vì sao chia tay? Rõ ràng cần ít nhất ba năm mới có thể hoàn
thành xong học phần, nhưng hắn chỉ dùng đến hai năm rưỡi liền trở về......
Nhưng cuối cũng hắn nhận được cái gì?
Sáng sớm đến đây chỉ là hắn muốn chứng thực sự việc ngày hôm qua,
nhưng hắn lại thấy được cái gì........ Giản Mạt trước mắt vẫn là cô trong ký
ức, nhưng lại có cảm giác rất xa lạ, xa lạ đến mức khiến hắn sợ hãi.
“Em lên lầu thay quần áo.” Giản Mạt nói xong, liền đứng dậy xoay
người đi lên lầu, nhưng trong khảnh khắc cô xoay người, nguỵ trang kiên
cường trên khuôn mặt cô thoáng chốc liền đổ nát.
Biểu hiện bên ngoài của Giản Mạt giống như không có chuyện gì, nhưng
thực chất bên trong lại rất đau...... Đêm hôm qua Cố Bắc Thần bạo lực xé
rách cô đến bây giờ hạ thân vẫn đang còn đau. Nhưng là cô nhịn, giả bộ
như không có vấn đề gì.
“Ầm.” một tiếng, thanh âm rất nhỏ nhưng lại giống như tiếng nổ trong
không gian yên tĩnh, tạm thời ngăn cách Giản Mạt với phòng ăn.
“Bắc Thần.” Đáy mắt của Sở Tử Tiêu mang theo một tia ẩn nhẫn nhìn về
Cố Bắc Thần, “Cậu cưới cô ấy chỉ vì cổ phần, có đúng không?”
“Ừ.” Cố Bắc Thần lạnh nhạt trả lời.
“Cổ phần cậu cũng đã thu vào trong tay rồi, cậu dự định khi nào sẽ ly
hôn với cô ấy?” Sở Tử Tiêu lần thứ hai hỏi, thanh âm lộ ra cảm xúc phức
tạp.
“Ly hôn?” Ngón tay Cố Bắc Thần để trên bàn nhẹ nhàng gõ, qua một
lúc, tầm mắt lạnh lùng khẽ nâng lên nhìn về phía cửa phòng ngủ đang còn
đóng chặt, tự nhiên lên tiếng, “Tạm thời không có dự định đó!”