đứng sừng sững không ngã, có thể nghĩ đến phía sau có một thế lực chống
đỡ lớn như thế nào.
Cố Bắc Thần ngồi ở một gian ghế dài, hai chân thon dài tùy ý nâng lên,
để ở trên đùi, trên tay kẹp một điếu thuốc......
Ánh đèn lờ mờ ở góc chết, hắn như giấu mình ở trong đêm tối ma quỷ,
tùy thời chờ đợi để cắn nuốt con mồi một cách triệt để.
"Đang... Đát... Đang... Đát..."
Tiếng bật lửa vang lên trong không gian của hộp đêm lại đặc biệt kỳ lạ,
rơi vào lòng người ngồi đối diện trên sô pha, biến hóa thành sự kỳ lạ đến
trầm lệ, có một cảm giác áp bách ập đến, cơ hồ khiến tim hắn ngừng đập.
"Muốn bao nhiêu tiền?" Cố Bắc Thần khẽ mở môi mỏng, trong thanh âm
không có chút cảm tình nào.
Lăng Siêu âm thầm nuốt nước bọt, lúc hắn tiến vào đây không thấy quá
rõ người ngồi đối diện là ai, chỉ là, khí thế trên người của người kia phút
chốc khiến hắn sợ hãi mấy phần.
"Năm...... Năm mươi vạn......" Lương Siêu nỗ lực để thanh âm của mình
bình tĩnh.
Cố Bắc Thần nâng khóe môi, đáy mắt cụp xuống, "Không nhiều......" Hai
chữ thanh đạm, lộ ra một chút ý cười như không đành lòng nhìn thẳng.
Trong lòng Lương Siêu bỗng nhiên cả kinh, vội vàng nói: "Tôi là nói,
mỗi tháng năm mươi vạn......."
Tiêu Cảnh đứng ở một bên bật cười, Thần thiếu ghét nhất loại người có
lòng tham không đáy........ Nếu như chỉ là năm mươi vạn, có lẽ thật sự sẽ