"Lạnh sao?" Cố Bắc Thần hơi nhíu mày, khoác cho Giản Mạt một chiếc
áo mỏng.
Tâm của Giản Mạt bỗng nhiên cả kinh, vô ý thức liền nói: "Lần đầu tiên
của em đã là thành niên..." Cô dường như muốn chứng thực lần đầu tiên
cùng đêm đó không có quan hệ gì với nhau, vội vàng nói, "Lúc mười chín
tuổi!"Ánh mắt của Cố Bắc Thần sáng quắc nhìn Giản Mạt, dường như
muốn nhìn xem có phải hay không là cô nói dối... Thế nhưng, người phụ nữ
này có đôi khi đem tâm tình của mình che giấu vô cùng tốt, ngay cả là hắn,
cũng có lúc không thể xem thấu được.
"Thực sự?" Cố Bắc Thần trong lòng như trước vẫn cầu mong một chút
tham vọng quá đáng.
"Chuyện này còn cần phải lừa anh sao?" Giản Mạt chớp chớp mắt, lập
tức nghiêng mặt nhìn sang, cố ý nói, "Nếu nhất thiết phải gạt anh chuyện
này, vậy không phải là em cùng với mấy ngôi sao nữ kia giống nhau, gả
cho anh trước khi cái màng đó bị mất thì quả là tốt rồi... Ôi, bây giờ suy
nghĩ một chút lại cảm thấy hối hận, nếu như em là lần đầu tiên, có phải hay
không anh sẽ đối với em tốt hơn một chút?"
Dứt lời, Giản Mạt lại ngọ nguậy trên người của Cố Bắc Thần... Kỳ thực
lúc này cô chỉ là vì muốn che giấu sự chột dạ của mình.
Nếu như Cố Bắc Thần nói trong lòng không hề thất vọng thì đó chính là
gạt người.
Rõ ràng Tiêu Cảnh nói đêm hôm đó Giản Mạt có xuất hiện ở khách sạn
Sofia, trong lòng hắn ít nhiều có chút cầu mong... Nếu như, người đêm hôm
đó thật sự là cô, hắn nghĩ... Hắn thực sự sẽ đối với cô càng tốt hơn một
chút.
Đáng tiếc, người đêm đó không phải là cô...