"Ừm." Thanh âm của Cố Bắc Thần dưng dửng đáp ứng.
Tô Quân Ly nhìn Cố Bắc Thần, lập tức xoay người về phía Giản Mạt,
"Anh cùng công ty quản lý có một số việc cần nói, em ở đây đợi anh một
chút, sau đó sẽ mang bọn em đi ăn khuya." Nói rồi, anh còn ôn nhu cười
nhìn nhìn Hướng Vãn cùng Tô Tiểu Nghiên.
Giản Mạt gật gật đầu, liền không nhìn đến Cố Bắc Thần...
Tô Quân Ly cùng Lệ Cẩn Tịch đi đến một gian phòng yên tĩnh bàn việc,
sau đó hậu đài cũng không bởi vì không có anh mà yên tĩnh... Không có
biện pháp, Cố Bắc Thần đi vào chỗ vừa đứng, muốn mọi người chú ý đến
hắn.
"Thay đổi thất thường..." Cố Bắc Thần cười lạnh liếc xéo Giản Mạt.
Giản Mạt lập tức nổi giận, "Cũng còn hơn anh cùng với mấy cô gái kia
câu tam đáp tứ."
Cố Bắc Thần hơi nhíu mày, "Thế nào, có bản lĩnh? Cô cảm thấy tìm
được người nâng đỡ, liền muốn lớn mật?"
Nghe hắn nói như vậy, Giản Mạt 'Haha' cười lạnh, "Thần thiếu, lời này
của anh có nghĩa là gì, tôi nghe không hiểu lắm?" Cô hừ nhẹ, "Thần thiếu
có thể giải thích một chút không?"
Đôi đồng tử của Cố Bắc Thần đột nhiên sâu không thấy đáy, một đôi hắc
ưng loé ra hai đạo tinh quang sắc bén nhìn Giản Mạt, "Giản Mạt, xem ra,
những lời hôm qua tôi nói em hoàn toàn nghe không lọt."
"Thần thiếu..." Giản Mạt cười, "Tôi không nghe lọt thế nào? Không phải
anh nói là không được đi cửa sau hay sao? Tôi nhớ rất kĩ..."