Giản Mạt bị hắn giày vò rất khó chịu, liền tức giận mở miệng, hung hăng
cắn lên vai Cố Bắc Thần một cái.
Bởi vì quá dùng sức, thoáng chốc đã có mùi máu tanh tràn ngập trong
khoang miệng.
"Tiểu yêu tinh..." Cố Bắc Thần một bên ra vào bên trong cơ thể Giản
Mạt, một bên ngậm lấy vành tai non mềm của cô, nỉ non, cũng tùy ý cắn
mút: "Thấy máu em sẽ vui vẻ hơn sao?"
Giản Mạt buông Cố Bắc Thần ra, một tia khiêu khích vừa lóe lên trong
mắt lại bị dục vọng mơ màng chiếm hữu: "Mấy nữ nhân bên ngoài kia
không có cách nào làm anh thỏa mãn được hay sao?" Cô nghiến răng
nghiến lợi, lại không hề phát hiện bản thân đã để lộ ra một chút cảm xúc:
"Mỗi lần trở về liền như sói đói mang em ra "ăn" đến muốn chết đi vậy!"
Đôi mắt như chim ưng thâm thúy nhìn bộ dạng có chút ghen tuông nho
nhỏ của Giản Mạt, trong lòng hắn liền vẽ ra một đường vui vẻ, động tác
dưới thân cũng vì tâm trạng của hắn mà tốc độ không khỏi nhanh hơn, đi
vào cơ thể cô cũng sâu hơn mấy phần...
Rất nhanh, Giản Mạt cùng Cố Bắc Thần phối hợp nhịp nhàng được hơn
ba mươi lần, sau đó tâm tình của hai người liền lập tức chuyển biến, nhất
thời đã đạt tới đỉnh cao nhất.
Cả đêm, tâm trạng tức giận muốn phát tiết của Cố Bắc Thần lúc ban đầu
đã dần chuyển thành nhu tình dịu dàng... Hai người cùng nhau đi đến cao
trào, đem nhiệt độ của bản thân dâng hết cho đối phương.
"A Thần, em rất mệt..." Giản Mạt rốt cuộc không chịu nổi thể lực cường
trán của Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần đem chính mình rút ra ngoài, sau đó ôm Giản Mạt đi đến
phòng tắm, cùng ngồi vào trong bồn nước: "Ở Lạc Đại rốt cuộc là xảy ra