“…” Khóe miệng Giản Mạt co giật một chút, phủi miệng liền bắt đầu thu
dọn bản thiết kế còn đang bày ra ở trên bàn ăn, đối với tối hôm qua rốt cuộc
không có vẽ được nội thất thiết kế nào mà tâm tình càng thêm không tốt.
Đột nhiên…
Động tác thu dọn của Giản Mạt bỗng nhiên ngưng lại, cô vội vàng buông
xuống những cái khác, cầm lên một bản vẽ sơ bộ nhìn… Quan sát từ trên
xuống dưới một hồi lâu, đều không rõ ràng cho lắm.
“ Thế nào, bị chính thiết kế khó coi của mình dọa sợ rồi ?” Cố Bắc Thần
nhướng mày hỏi.
Giản Mạt không để ý đến Cố Bắc Thần, chỉ cau mày nhìn chỗ phác họa
ban đầu kia lẩm bẩm tự nói: “ Em không nhớ là em đã hoàn thành nó
nha…”
Thế nhưng là, nếu như không có hoàn thành, vậy thì cũng không thể là
do quỷ vẽ chứ?
“ A Thần…”
“ Hửm ?” Cố Bắc Thần lãnh đạm trả lời.
“ Cái này…” Giản Mạt có chút rối rắm, “ Thời điểm ngày hôm qua anh
ôm em đi ngủ,em đã vẽ xong chưa ?”
Cố Bắc Thần nhẹ liếc mắt qua bản thiết kế, hờ hững nói: “ So với việc
ôm em đi ngủ…Em cho rằng bản thiết kế sẽ có thể thu hút được anh sao ?”
Mức độ giễu cợt này làm cho Giản Mạt nhe răng nhếch miệng, “ Có cái
gì ghê gớm…” Cô lẩm bẩm một lúc sau lại vui vui vẻ vẻ thu thập bản thiết
kế, suy nghĩ đợi lát nữa sẽ đem bản đồ họa 3D qua công ty, liền có thể an
tâm ứng phó với cuộc họp so bản thảo thứ hai ở Đế Hoàng rồi.