HÀO MÔN THIÊN GIỚI TIỀN THÊ - ANH ĐỪNG YÊU EM - Trang 872

Còn có một chút cảm xúc chỉ có chính hắn mới rõ ràng nhất đó chính là hối
tiếc.

"Bắc Thần, em không muốn anh xin lỗi!" Thẩm Sơ sụt sùi, nỗ lực nhịn

nước mắt xuống, nhưng thế nào cũng nhịn không được, "Em chỉ muốn..."
Cô cắn nhẹ môi dưới, "Em chỉ muốn anh!"

Cố Bắc Thần không nói gì, chỉ siết chặt vòng ôm... (ôm ôm cái đầu nhà

anh, dịch đến đây tôi thật sự muốn cầm cái máy đập vào đầu cho anh tỉnh!)

Hai tay Thẩm Sơ ôm chặt thắt lưng của Cố Bắc Thần, nghẹn ngào nói:

"Trải qua năm năm, em đã không còn chí khí... Đến khi trở về, anh có biết
em muốn thừa nhận bao nhiêu không?"

Cố Bắc Thần nhắm mắt, lập tức hỏi: "Tối hôm trước em nói anh không

hiểu... Nhưng không phải em vẫn có rất nhiều cơ hội để giải thích cho ahh
hiểu hay sao?" Hắn nói, buông Thẩm Sơ ra, nhìn vào viền mắt hồng hồng
của cô, con ngươi sắc lạnh trở nên thâm thúy, "Năm năm trước em rời đi,
rốt cuộc vì cái gì?"

Cố Bắc Thần cố chấp giống như là đồ ngốc, hắn muốn biết vì sao, thế

nhưng, hắn chỉ muốn nghe lý do từ chính miệng Thẩm Sơ nói ra...

Môi Thẩm Sơ mấp máy, dường như lời nói đã đến bên miệng, nhưng lại

bị cô cứng rắn nuốt vào, "Có phải nếu như em không nói rõ nguyên nhân,
thì chúng ta sẽ không thể trở lại như trước, phải không?"

Đáy mắt Cố Bắc Thần trở nên thâm thúy, nhìn Thẩm Sơ một lúc lâu, mới

nhẹ nhàng thở dài nói: "Sao có thể được chứ?" Hắn tự giễu cười, "Em biết
rất rõ ràng..."

Thẩm Sơ nghe xong, nước mắt không có cách nào khóa ở viền mắt, lũ

lượt "rơi" xuống như mưa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.