HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1125

"Ngay cả nghĩ đến anh một chút xíu cũng không muốn à?!" Mộ Yến

Thần kéo cô lại, giữ lấy cô, nghiến răng khàn giọng hỏi, trong đôi mắt thâm
thúy phát ra ý lạnh khát máu! "Lan Khê, em có biết không, anh nhớ em đến
mức sắp phát điên rồi?"

Nhưng nỗi nhớ nhung ấy đã dày vò anh ròng rã bốn năm liền, Lan

Khê, em có biết hay không?

Hô hấp nóng bỏng len lỏi giữa hai người, Lan Khê kinh ngạc, đột

nhiên ngước mắt lên, không thể tin nổi nhìn anh.

"Nói dối...."

Sau khi dừng lại một lúc lâu thì cô ngước mắt lên, giọng nói nghẹn

ngào đáng thương khiến người ta đau lòng: "Mộ Yến Thần, anh nói dối!"

Mộ Yến Thần không nhịn được cười lạnh, đè nén nỗi đau đớn cúi đầu

hôn lên bờ môi cô nồng nàn, khàn giọng hỏi cô: "Anh lừa em chuyện gì...."

Lan Khê say đến lợi hại, tay chân lạnh như băng, chóp mũi chua xót,

khuôn mặt nhỏ nhắn chứa đựng vẻ uất ức hoảng hốt nói: "Trái tim bị lừa đi
đấy thôi..." Cô thì thầm, ngước mắt lên nhìn anh, bàn tay che ở phía ngực
trái, "Chỗ này trống không này!"

Một câu nói khiến thân thể cao ngất của Mộ Yến Thần đột nhiên bị

chấn động, trong đôi mắt ẩm ướt bị đau đớn kích thích!

"Vậy sao..." Anh khàn khàn nói nhỏ, bàn tay nâng khuôn mặt của cô

lên, "Thế trái tim của anh thì sao? Bao giờ em mới trả anh!"

Anh cố kìm nén tiếng gầm nhẹ và sự đau đớn dữ dội ở trong lòng, Mộ

Yến Thần đè nén tơ máu đỏ tươi trong đáy mắt, đột nhiên hôn lên bờ môi
của cô! Hô hấp của Lan Khê bị ngăn chặn, nước mắt rung động trong bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.