HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1252

Lan Khê lẳng lặng nghe lời anh nói, trong hốc mắt ửng hồng tràn đầy

nước mắt đang cố nén lại, cực kì run rẩy.

Cô lùi về phía sau tựa vào mặt bàn, tiếp nhận nụ hôn êm ái triền miên,

tới tấp của anh, kìm nén cơn nghẹn ngào nói giọng khàn khàn: "Vậy anh cứ
ở Mi ngây ngốc là tốt rồi, tại sao lại quay về . . . . ."

Mộ Yến Thần tràn đầy cảm xúc đau đớn và cảm động khi đánh mất

mà vẫn tìm lại được, cười lạnh một tiếng rồi ôm chặt lấy cô, giữ chặt eo
nhỏ của cô dán vào người mình: "Em cứ nói đi. . . . . ."

Lan Khê cố gắng duy trì tỉnh táo khi anh cường thế đến gần, đôi mắt

ngập tràn nước mắt lấp lánh ánh sáng: "Mộ Yến Thần, tại sao anh có thể
chọn thời điểm tốt như vậy, khiến em cả đời này cũng không muốn gặp lại
anh."

"Vậy thì quên hết những chuyện không tốt kia đi, nhớ anh là đủ rồi!"

Anh khàn khàn bá đạo tuyên cáo, rốt cuộc cũng không nhịn được ham
muốn đang sôi trào ở trong thân thể lại nữa mà ôm cô lên, triền miên hôn
cô, tách hai chân của cô ra quấn chặt lấy hông của mình, rồi sải bước đi vào
phòng ngủ.

Lan Khê chỉ có cảm giác bản thân đang bị đưa lên đầu sóng ngọn gió,

giữa dòng nước nhấp nhô, cô cảm thấy ý thức của mình như bị tách rời, khi
vùi sâu vào bên trong giường lớn mềm mại, trong nháy mắt cô mới thanh
tỉnh, tiếp theo trong một cái chớp mắt lại bị anh nghiêng người nặng nề đè
lên, áo sơ mi và cà vạt của anh đã bị cởi ra, cánh tay cường tráng nâng cô
dậy, vững vàng che kín bờ môi đỏ tươi như máu của cô, bàn tay mạnh mẽ
đẩy quần áo ở eo cô lên, da thịt cận kề, điên cuồng tirefn miên, dây dưa với
cô.

Cả người Lan Khê run rẩy, toàn thân hiện lên màu hồng phấn xinh

đẹp, ngón tay Mộ Yến Thần thăm dò vào lưng quần của cô, ngang ngược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.