HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1463

"Cô có biết câu nói “vướng mắc càng sâu tách ra càng đau” hay

không, ?" Trong mắt của Nhan Mục Nhiễm ánh lên một tia đồng tình, ôn
nhu nói: "Lan Khê, cô vẫn nên nhanh chóng rời khỏi anh ấy đi, nếu không,
chờ đến một ngày nào đó khi cô kịp nhận ra rằng hóa ra anh ấy cũng chỉ là
muốn chơi đùa với cô mà thôi, lúc đó cô sẽ bị nhục nhã một hồi, lại phải bỏ
đi thì còn đau khổ nhiều hơn nữa."

Sắc mặt Lan Khê trắng nhợt: "Cô có ý tứ gì?"

Nhan Mục Nhiễm cười yếu ớt, chỉ nhâm nhi cà phê, lặng lẽ không nói

gì.

Lan Khê gật gật đầu: "Cô không nói, vậy tôi sẽ đi... Tôi biết cô không

quen nhìn chúng tôi ở chung một chỗ, chỉ có điều, Nhan Mục Nhiễm hãy
nghe tôi nói này, nếu như có năng lực cô hãy tranh thủ làm cho anh ấy yêu
cô, không cần thiết phải theo tôi đến nơi này để xuống tay, cô sẽ không đạt
được mục đích đâu."

Trong lòng Nhan Mục Nhiễm thoáng chốc bị đâm vào đau xót! !

Mắt thấy Lan Khê sắp sửa rời khỏi, đột nhiên cô ta lạnh giọng nói:

"Có phải anh trai cô đã hoàn trả khoản tiền bồi thường theo phán quyết của
toà án thay cô hay không?"

Bước chân của Lan Khê thoáng chốc dừng lại.

Nhan Mục Nhiễm cười khẽ một tiếng quan sát cô: "Lan Khê, hiện giờ

ngoại trừ Mộ Yến Thần ra, cô còn muốn ôm điều gì nữa đây?"

Đặt ly cà phê xuống cô ta chậm rãi nói: "Cô có biết vì sao tôi đi theo

anh ấy ròng rã bốn năm cũng chưa thể nào làm anh ấy động tâm được hay
không? Bởi vì tôi không khống chế nổi cảm tình của mình, tôi quá chủ
động, chưa hề có một chút gây chiến nào... Nhưng mà cô thì lại khác, Lan
Khê, trong cuộc sống của Yến Thần, cô chính là sự thách thức lớn nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.