HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 149

—— Cô không có ý đó.

—— Cô nói thích anh, là thích của sự sùng bái, ngưỡng mộ.

Anh rất giỏi, cái gì cũng biết, cái gì cũng có thể làm. Anh lại luôn bao

dung đối với cô, mặc kệ cô xấu tính đến mức nào vẫn luôn quan tâm, giúp
đỡ cô. Trong lòng cô, từ lâu anh đã tồn tại giống như một vị Thần.

. . . . . . Nhưng Mộ Tến Thần, anh đã hiểu lệch ý của cô rồi.

Không để ý ánh mắt kinh ngạc của người giúp việc, cô nhanh chóng

mở cửa phòng rửa tay, đóng chặt cửa lại nhốt mình phía trong, lúc này toàn
thân mới cảm nhận được sự mệt mỏi, cô thở hổn hển từ từ ngồi xuống.

Đó là hôn.

Là nụ hôn tồn tại giữa những người yêu nhau.

Cô lấy mu bàn tay đặt lên đôi môi sưng tấy của mình, vẫn luôn có cảm

giác mùi vị và hơi ấm của môi anh vẫn tồn tại quanh môi mình. Cô bực
mình đi đến bồn rửa tay, vặn mở hết khóa nước, dòng nước liên tục ào ào
chảy ra, người lập tức cúi xuống đến khi đôi môi chạm mạnh vào dòng
nước và tiếp tục giữ nguyên tư thế ấy thật lâu, thật lâu……

Giờ phút này ở trong phòng ——

Mộ Yến Thần đờ đẫn dựa cả người vào chiếc ghế, cổ á sơ mi cởi ra

hai chiếc cúc, những ngón tay thon dài cứ liên túc sờ đi sờ lại trên đôi môi
nhưng vẻ mặt thì tràn đầy sự nặng nề, tội lỗi.

Ánh mắt anh bình tĩnh như nước , lâu lâu lóe lên những tia nguy hiểm

như ánh mắt của loài thú dữ nhưng sẽ nhanh chóng tan đi.

—— Còn tưởng rằng có thể chịu đựng lâu hơn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.