HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1539

"Để anh đưa em đến phòng ngủ để ngủ nhé, đêm nay anh có công việc

cần phải xử lý, trước đó không cùng em được." Anh cúi đầu, giọng nói
khàn khàn.

Khóe mắt Lan Khê một mảnh ướt át, đẹp đến thê lương, cười yếu ớt:

"Mộ Yến Thần, anh là con cú sao? ... Trước kia cũng như thế này, thời
điểm anh không muốn đối mặt với em đều sẽ trốn tránh, anh trốn không
thoát được thì lúc đó anh vứt em lại không một lời giải thích, để hậu quả lại
cho em. Anh biết rõ rành rành một ngày nào đó sẽ là mua dây buộc mình,
sẽ có báo ứng, vì sao anh không thay đổi?"

Thân hình to lớn của Mộ Yến Thần đột nhiên cứng đờ.

Cánh môi mỏng lạnh lùng mím lại thành một đường thẳng, khuôn mặt

tuấn tú thoáng trở nên trắng nhợt, một câu của cô đã chọc đúng nỗi lòng
của anh .

Đôi mắt lạnh lùng thoáng dời đi, anh thản nhiên nói: "Trước tiên em

hãy ngủ đi đã..."

Cô lại tóm lấy tay anh, nắm chặt không buông.

Nỗi phiền muộn trong lòng Mộ Yến Thần càng lúc càng ngưng trọng,

đôi mắt lạnh thản nhiên quay trở lại, dứt khoát kéo cô dậy. Anh ngồi lên
ghế sofa, ôm cô ngồi ở trên đùi mình, ngón tay thon dài nhẹ nhàng quấn
quấn những sợi tóc của cô, nhìn thật nhu hòa kì thực sức lực rất mạnh mẽ.
Anh giữ chặt lấy cô, để cô đối diện với mình, thấp giọng nói: "Lan Khê, em
hãy nói cho anh biết, rốt cuộc em muốn thế nào?"

Nếu như cô muốn bảo anh buông tay, dứt khoát anh sẽ làm được, tuyệt

đối một chút cũng sẽ không quay lại nữa.

Còn nếu như cô không muốn, hà tất cô phải tới trêu chọc anh nhiều lần

như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.