HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1847

Con ngựa mà hắn cưỡi kia, là con ngựa khỏe nhất trong cả chuồng

ngựa.

Trong ngày thường nó đã không dễ dàng bị người khác khống chế, gặp

trời mưa thì nó càng không muốn ra ngoài, còn chưa xuất hiện, tiếng ngựa
hý đã vang dội cả sân quần ngựa.

... Mười đội quân kiểm soát lượn qua lượn lại tám vòng quanh khúc

cua có một đám trúc mọc lâu năm, cố ý bị vót nhọn làm hàng rào. Một khi
ở lượn cua quá nhanh sẽ bị trượt đến, ngựa sẽ rơi vào bên trong "hàng rào
chết" này, vạn mũi tên sẽ xuyên thân máu đổ ngay tại chỗ. Người cũng sẽ
không may mắn thoát khỏi.

William gắt gao nhìn chằm chằm vào khúc cua tử thần đó, bàn tay gần

như bóp nát lan can.

Phần thi đấu chính là kỹ thuật và tốc độ, nhưng lúc này tốc độ nhanh

nhất cũng đã bị kìm hãm lại, muốn thắng cũng rất khó khăn. Chưa nói đến
thắng, chạy tám vòng ở trong cái nơi mà nhặt được mạng sống để mang về
cũng đã cực kỳ khó khăn rồi. Anh không sợ Mộ Yến Thần không qua được,
cái anh sợ chính là tên khốn Phó Minh Lãng kia sẽ giở trò lừa bịp ở giữa
chừng.

Cái hắn muốn cũng không phải là chiến thắng.

Cái hắn muốn chính là mạng sống của Mộ Yến Thần kia.

Lúc này con ngựa màu trắng khỏe mạnh rốt cục đã chạy ra. Người đàn

ông trên lưng ngựa siết chặt dây cương, ban đầu mặc cho nó chạy, lúc đang
chạy về hướng sai đích, trong chớp mắt, cặp mắt người đàn ông trở nên
lạnh lẽo, rút chặt dây cương kéo nó về. Con ngựa sống chết cũng không
chịu nghe, mấy lần nhấc bổng hai chân trước lên, ngửa đầu gào thét, suýt
nữa bay cả người, sau đó lại đột nhiên xông tới nơi toàn cây cối. Cả bàn tay
của Mộ Yến Thần dường như sắp bị cắt đứt, nhưng vẻ mặt tuấn tú vẫn bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.