HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1911

Gió lạnh thổi ào ào, còn kèm theo một ít mưa bụi, Lan Khê nhìn

miếng giữ ấm tay một chút, đột nhiên nhớ tới trước khi đi toàn bộ quần áo
của cô đều do Mộ Yến Thần sắp xếp giúp, cái miếng giữ ấm tay này hẳn là
do anh chuẩn bị.

Sờ sờ túi khác nữa, phía dưới cùng túi nhảy ra khỏi một thắt lưng giữ

ấm quý giá.

". . . . . ." Lan Khê nhịn không được nhoẽn miệng cười, nụ cười lúm

đồng tiền sáng chói mềm mại đáng yêu giống như hoa sen nở rộ trong trời
đông.

Ngay cửa tổ trạch đã có người giúp việc ra đón.

Nụ cười dần dần tản đi, đột nhiên cô chợt nhớ đã mấy ngày không có

liên lạc với Mộ Yến Thần rồi.

Lần trước bọn họ ở Luân Đôn gặp phải chuyện bạo đồ không biết bây

giờ như thế nào, Mộ Yến Thần lại không liên lạc với cô.

Lấy điện thoại di động ra, cô gọi một cú điện thoại.

Bên trong giọng nữ ngọt ngào dùng tiếng Anh nói: "Thật xin lỗi, số

máy bạn vừa gọi đã khóa, xin vui lòng gọi lại sau hoặc có thể gọi vào hộp
thư thoại, cước phí bắt đầu được tính sau tiếng ‘bíp’. . . . . ."

Tim Lan Khê khẽ chùng xuống, ánh mắt trong trẻo chợt ảm đạm.

Xa xa có người cất tiếng gọi, cô tắt di động rồi đáp một tiếng, theo bậc

thang rộng rãi đi tới.

Khi đi vào cô quay đầu lại nhìn phía sau núi . . . Lần trước cô và Tô

Nhiễm Tâm đến nơi này viếng mẹ tới giờ vẫn chưa quay lại, lần này tới
cũng nên đến cúng tế mẹ một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.