HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1973

Mộ Yến Thần đẩy mặt bàn ra, trong đôi mắt lạnh lùng thoáng hiện vẻ

rét lạnh, xoay người sải bước đi nhanh ra phía bên ngoài.

***

Đêm khuya như ngưng đọng trong sự ướt át.

Một chuỗi tiếng bước chân hỗn loạn đi tới bên này khoang thuyền.

Ở nơi giá lạnh, trong giấc ngủ chập chờn, Lan Khê cảm thấy lúc nóng

lúc lạnh, trán nóng đến tệ hại. Tay cô lạnh như băng xòe ra trên mặt đất giật
giật, lúc nghe thấy âm thanh âm trong lòng tràn đầy cảnh giác. Cô bò dậy
ngồi lên, cả người đau nhức khiến cô cảm thấy choáng váng!

Tiếng chửi khe khẽ vang lên theo tiếng bước chân vọng đến! !

"Rầm!" Một tiếng động thật lớn, cánh cửa bị đá văng! Mấy bóng dáng

màu đen xuất hiện ở trước mặt cô. Lan Khê cảm thấy đôi môi mình khô
nứt, không phát ra được tiếng nào, nhưng đôi mắt trong trẻo lại gắt gao
nhìn bọn hắn chằm chằm, bên trong ánh mắt chứa đựng sự kiên định lẫn đề
phòng!

Phó Minh Lãng chậm rãi đi vào, qua ánh sáng mờ tối, cô nhìn thấy sắc

mặt của hắn âm trầm khác thường.

"Cô thích Mộ Yến Thần có phải hay không?" Hắn hỏi vẻ lạnh lẽo âm

u, cho đến khi đôi giày da sáng loáng chậm rãi đến gần cô, hắn lại nổi lên
nụ cười rét lạnh: "Mẹ nó chứ! Có phải là cô thích sự thông minh này của
hắn hay không hả?"

Lan Khê không hiểu ra sao, cô lui về phía sau, hai cánh tay chống thật

vững, không để cho mình bị ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.