HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2008

Cảnh sát yêu cầu được xem xét hiện trường nhưng bị từ chối, hai bên

đang giằng co bất phân.

Luật sư Hoàng gia sầm mặt xuống, lạnh giọng nói muốn gặp lãnh đạo

người đứng đầu cảnh sát, thì bọn họ mới đồng ý để cho kiểm tra thực hư.

Phó Ngôn Bác khom lưng xuống, vùi đầu giữa hai tay.

Bác sĩ từ bên trong đi ra, sau lưng còn đi theo hai người đàn ông áo

đen sắc mặt lạnh lùng khắc nghiệt. Loại áp lực bức bách này khiến bác sĩ
cảm thấy rất là khẩn trương, lau mồ hôi trên đầu nói: "Bệnh nhân bên trong
tình huống không tệ, vết phỏng trên thân cường độ thấp chỉ 10% diện tích
không đáng lo ngại, Còn chân. . . . . . Đầu đạn ở chân đã lấy ra, không có
thương tổn đến gân cốt cho nên sẽ không ảnh hưởng đi lại ngày sau, hoạt
động bình thường. . . . . ."

Đáy mắt Phó Ngôn Bác ảm đạm như tro tàn chợt lóe lên một tia sáng,

cảm xúc trong lòng cuối cùng cũng không quá nặng.

Bác sĩ vẫn khom người như cũ, vẻ mặt rất thống khổ khó chịu, nhỏ

giọng nói: "Tiên sinh, ngài có thể bảo người hộ vệ cất đi khẩu súng vẫn để
sau lưng tôi hay không?"

Phó Ngôn Bác ngẩn ra.

Sáng sớm ông đã thấy hai hộ vệ áo đen kia, nghĩ cũng biết là công lao

của Isha, bà chưa tới, nhưng đã lo trước mọi chuyện chu toàn đến giọt nước
không lọt. Phó Ngôn Bác mặt lạnh bảo hai người hộ vệ áo đen lui về phía
sau hai bước, hỏi: "Phu nhân lúc nào thì đến?"

"Ba giờ sau." Hộ vệ áo đen mặt không thay đổi nói.

Tất cả xem ra cũng ổn thỏa rồi, Phó Ngôn Bác lo lắng chuyện sắp đến

. . . Chiếu theo tính tình Isha chuyện này sẽ không cứ như vậy trôi qua, nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.