HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2041

Mộ Yến Thần không nói tiếp nữa, cúp điện thoại đi trở về phòng ngủ,

thấy cô gái nhỏ đang ôm lấy chăn ở trên giường, vẻ mặt có chút hoang
mang do tỉnh dậy mà không nhìn thấy anh.

Anh không khỏi thoáng động lòng.

Chậm rãi vòng hai cánh tay ôm lấy cô, anh khẽ hỏi hỏi: "Em sợ hãi

sao? Sợ anh không có ở bên cạnh em ài?"

Đôi mắt trong veo ngước lên nhìn anh đầy kinh ngạc, một hồi lâu sau

cô mới xác định được đây đúng là anh, Lan Khê đưa tay nhẹ nhàng đặt lên
bàn tay anh, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta trở về nhà thăm ba ba một chút đi."

***

Đường đi thật yên tĩnh .

Đến lúc xuống xe Lan Khê vẫn còn có chút thấp thỏm, cô quay lưng

về phía cánh cửa sắt to lớn có chạm trổ hoa văn, cho đến khi nghe thấy bên
trong có tiếng người gọi tên của cô.

"Tiểu thư phải không?" Một giọng đàn ông già nua truyền đến.

Tim Lan Khê đột nhiên nhảy lên!

Mộ Yến Thần dắt cô đi ra, cảm thấy chân cô như sắp khuỵu xuống,

thoáng nhíu mày liền tóm vào bên hông của cô để cô tựa vào trong khuỷu
tay mình.

"Tiểu thư, đúng là cô rồi!" Bác Lưu kêu lên một tiếng mừng rỡ, mở

rộng cánh cửa lớn chạm trổ hoa văn ra, hai mắt trợn tròn nhìn cô, càng
thêm vui mừng: "Công tử cũng đã về rồi, tốt quá. . . Thật tốt quá. . ."

Ông quay đầu lại về phía bên trong nhà họ Mộ kêu to: "Tiên sinh!

Tiên sinh, tiểu thư về rồi! !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.