HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2042

Lan Khê có chút hoảng hốt.

Giống mỗi một lần cô đi xa trở về nhà, đều có thể được nghe tiếng

chào hỏi vui mừng kiểu như thế này, từ năm năm trước cho đến hiện tại vẫn
y như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng thay đổi. Chỉ có điều, lần này
sau khi đi vào trở ra, cô còn có thể được nghe âm thanh đầy vui mừng này
nữa không?

Nhưng cô cũng không còn kịp suy nghĩ thêm nữa, cửa đại sảnh đã mở,

Mộ Minh Thăng chống quải trượng bước ra.

Vỗ vỗ vào sau gáy cô, Mộ Yến Thần cúi đầu ghé sát vào tai của cô,

nói giọng khàn khàn: "Không cần phải lo lắng. Máu mủ chẳng qua chỉ là
nhìn trên bản báo cáo kết quả kiểm tra mà thôi, tình cảm hơn hai mươi năm
không phải cứ nói không thì sẽ là không có! Lan Khê, ông ấy yêu thương
em, bất kể em có phải hay con gái ruột thịt của ông ấy hay không."

Sống lưng cứng ngắc của Lan Khê dần dần được thả lỏng xuống.

Cô vào vịn cánh tay mạnh mẽ có lực của anh, dường như làm như thế

này là có thể có thêm sức mạnh vô cùng vậy, cô đứng ngay ngắn, xoay
người lại...

Nhưng vừa nhìn thấy người, trái tim cô đã chấn động dữ dội.

... Ngày hôm qua nghe dì nhỏ nói, đầu ông đã bạc trắng quá nửa, còn

nghĩ rằng dì nhỏ nói khoa trương.

Nhưng giờ phút này, khi thật sự nhìn thấy, Lan Khê có cảm giác như

cả bầu trời ầm ầm đổ sụp xuống, cô run rẩy đến gần như đứng không vững.

Mộ Minh Thăng mắt trừng lớn, miệng há ra mà không nói ra lời, nhìn

bóng dáng còn đang cách một khoảng xa xa, thậm chí ông không dám xác
định đấy có phải là cô hay không nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.