HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2119

...

Khi về đến nhà, sắc trời đã dần tối.

Lan Khê vừa định xuống xe, nhưng bị Mộ Yến Thần ôm trở lại, anh

quấn khăn choàng cổ kỹ lưỡng, mang bao tay thật dày cho cô , lúc này mới
để cô bước xuống.

Cách đó không xa, trong nhà họ Mộ đèn đuốc sáng trưng.

Mộ Yến Thần khóa xe, từ phía sau ôm eo cô đi thẳng lên bậc thang.

. . . Trong thư phòng ở lầu hai, chị Trương đã ở bên trong cả nửa buổi

chiều, thoạt đầu sắc mặt của chị Trương đầy lúng túng sau thì nhẹ nhõm,
nhưng vẫn cố nhịn không rơi nước mắt, sau một hồi lâu cuối cùng cũng nói
rõ mọi chuyện với Mộ Minh Thăng.

Giờ phút này chị Trương lo sợ không yên nhìn biểu tình Mộ Minh

Thăng, sợ ông nổi giận lần nữa, nhưng càng sợ ông nhất thời không chịu
nổi mà phát bệnh.

"... Tiên sinh, " chị Trương đưa tay đẩy đẩy ông, "Tiên sinh."

Mộ Minh Thăng ngồi trên ghế mây chợt mở hai mắt ra, trong mắt hằn

đầy tơ máu, ông ngồi đây nghe kể chuyện cũ thoáng cái hết cả buổi chiều,
càng nghe càng cảm thấy không giống như chuyện của chính mình, nhưng
khi nghe đến sau cùng ông hồi tưởng lại, nguyên nhân và lý do mọi chuyện,
mỗi một chi tiết đều thực sự ăn khớp với năm đó.

"Tiên sinh, người muốn nói gì, có gì bất mãn cũng có thể trút hết lên

người tôi," chị Trương nước mắt rưng rưng, "Vợ ngài đã qua đời, có quá
nhiều lời bà ấy không thể giáp mặt giải thích với ngài, trong lòng bà ấy
cũng rất đau khổ... Cho nên ngài muốn nói gì, cứ nói với tôi, tôi lắng nghe
thay thế vợ ngài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.