HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 215

Một lúc sau, anh chậm rãi đi về phía cô, thấp người ngồi đối diện với

cô. Lan Khê cảm nhận được tầng áp suất lạnh do anh mang đến, liền hành
động theo bản năng, đứng dậy muốn nhanh chóng bỏ chạy. Nhưng tay cô
đã bị anh nhanh tay chụp được, hai người cùng ngã xuống tấm thảm dưới
nền nhà, không ai lên tiếng, chỉ chuyên chú giằng co, đối kháng với nhau.
Cô quyết tâm thoát khỏi anh, dùng hết sức giãy dụa không ngừng. Mộ Yến
Thần cũng tức lên, nghiến răng bấm chặt lấy hông cô, xốc cô đứng dậy, hai
tay nhanh chóng vòng qua lưng cô, ôm chặt cô vào ngực mình.

Lan Khê còn muốn giãy dụa, nhưng khi ngước mắt lại thấy anh vì bị

cô kích thích mà con ngươi phủ đầy tơ máu, lòng cô lại tràn ngập sự đau
đớn, hơi nước đã dâng đầy trong hốc mắt, lại cố chấp mở to mắt ra, ngăn
chặn nước mắt rơi xuống.

"Lan Khê ơi, không phải bây giờ em chỉ là một nữ sinh lớp mười hai

thôi sao? . . . . . . Lan Khê, chưa tới một năm nữa có thể em sẽ rời thành
phố này để tiếp tục học đại học ở một thành phố khác. Trong bốn năm ấy,
xảy ra việc gì không ai đoán trước được. Rồi em sẽ tốt nghiệp, lúc ấy em là
con chim đã mọc đủ lông đủ cánh, sẽ bay đến tận phương nào chỉ có trời
mới biết. Nếu như kết hôn, lập gia đình thì dù là anh em ruột thịt thân thiết
cỡ nào cũng sẽ mỗi người một ngã!" Nói tới đây, mắt anh cay cay, hơi nước
đã ngưng tụ, khàn giọng nói, ". . . . . . Nếu anh buông tha em, cũng đồng
nghĩa với việc để mình trở thành người ngoài lề trong suốt cuộc đời em, em
hiểu được không?”

"Anh hiểu rõ em rất khó chịu, nhưng mà Lan Khê à, em nhìn anh đi

—— làm ơn nhìn kỹ anh một chút, khó chịu không chỉ có một mình em
đâu"

Màu đỏ thẳm trong con ngươi anh là do cô dùng sự vô tình từng dao,

từng dao đâm lấy, từng mảng từng mảng lớn, đỏ rực như chùm hoa đỗ
quyên đang nở rộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.