HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 234

Bên ngoài có gió lớn , vừa xuống xe cô run cả người lên. Cô liếc nhìn

anh lần cuối, rồi quyết tâm đóng mạnh cửa xe, xoay người đi về trường.

Trong xe hoàn toàn an tĩnh lại.

An tĩnh tựa như những năm anh sống một mình ở nước ngoài. Những

đêm khuya, anh ngồi trong căn phòng lộng lẫy tráng lệ, buồn chán đếm
từng tiếng kim giây của đồng hồ. Thể xác thì rã rời chỉ muốn vùi mình ngủ
thật sâu nhưng tinh thần lại cố tình chống đối, sự cô tịch khiến giấc ngủ
không cách nào đến bên anh, anh chỉ còn cách trắng đêm không ngủ.

Sự đau thương ấy không phai mờ theo năm tháng mà không ngừng

tăng lên theo thời gian.

Nụ cười yếu ớt dần tan biến thay vào đó là sự hoang tàn, lạnh lẽo.

Những tia máu đỏ dần kéo đến cư ngụ trong đôi đồng tử. Anh vẫn chăm
chú nhìn thân hình mảnh khảnh phía trước.

—— tại sao anh lại ở trong phòng tắm nhà tôi hả?

—— Mộ Yến Thần, anh chẳng qua cũng chỉ có thế à?.

—— Anh là người tốt, luôn quan tâm giúp đỡ cho tôi……. Mộ yến

Thần, cảm ơn anh.

—— Anh hai, hoan nghênh anh về nhà! !

Mí mắt anh nhảy liên hồi, trái tim nằm bên trái lồng ngực đập dồn dập

như trống trận.

Sắc mặt Mộ Yến Thần đột ngột trầm xuống, vội vàng mở cửa xe ra,

nhanh chóng đuổi theo Lan Khê.

Ngày dần sáng lên, trên đường đã bắt đầu có nhiều xe lưu thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.