HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 28

"Nhờ ai không nhờ lại đi nhờ một người lạ sao?"

"Đó là anh trai của con!"

"Ồ, ra là thế à? Con xin hỏi ba khi anh ta ra đời thì ba được bao nhiêu

tuổi, lúc đó ba thân yêu của con đã đến tuổi trưởng thành chưa đó?" Cô
nghiêng đầu hỏi.

" Lan Khê!" Mộ Minh Thăng giận đến đỏ mặt lên, vung lên một phần

văn kiện, "Ba cho mày biết, kể từ khi dì Khanh đến đây, mày đã quậy
huyên náo cả nhà đến nỗi gà bay chó sủa, ba vẫn mắt nhắm mắt mở cho
qua, nhưng nếu mày vẫn còn muốn ngoan cố , ba không dễ dàng bỏ qua
cho mày nữa, tự mình ngẫm nghĩ cho kĩ đi! Đi theo Yến Thần có gì không
tốt, anh mày hiểu biết rộng, bất kể sau này mày muốn vào công ty làm việc
hay muốn ra nước ngoài du học, cùng anh mày ở một chỗ chắc chắn sẽ tiếp
thu được rất nhiều kinh nghiệm quí báu”

Vừa đầm lại vừa xoa , uy hiếp kết hợp với khuyên bảo sẽ có hiệu quả

hơn với cô nhóc này .

Lan Khê không nói câu nào, trong lòng thầm nghĩ “buồn cười ba đã có

một người con trai ưu tú như vậy thì cần quan tâm đến đứa con gái cứng
đầu này làm chi cho mệt?”

Cô im lặng, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng thân mình mảnh khảnh hằn rõ

lên sự cô đơn lạnh lẽo.

Mẹ ruột đã không còn, giờ đây trong nhà đâu còn ai thật lòng quan

tâm, yêu thương cô; nếu cô không biết tự yêu thương chính mình mà còn
lãng phí bản thân thì cô đúng là kẻ ngốc nhất quả đất!

Bàn tay nhỏ bé vặn mở cửa phòng, Lan Khê liếc mắt nhìn căn phòng

trống rỗng, cố gắng hít sâu một hơi, suy nghĩ đến những điều tốt đẹp: mỗi
ngày không cần sinh hoạt trong trường học chán ngắt nè, áp lực thi cử gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.