HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 406

***

Cả người Lan Khê như mới vừa được vớt lên từ trong hồ nước, mồ hôi

thấm ướt từ đầu đến chân.

Toàn thân như bị rút đi mọi khí lực, mười ngón tay bủn rũn như cọng

bún về chiều. Miệng cô phát ra từng tiếng rên rỉ giống như tiếng khóc tuyệt
vọng lúc đêm khuya, cũng giống như tâm tình anh lúc này.

Hàng mi từ từ nâng lên, rốt cuộc Mộ Yến Thần đã ý thức được việc

mình đang làm.

Anh rút ra, cả người cô liền run lên rồi bất lực hạ xuống, khắp người

lưu lại ấn kí đỏ tươi được mồ hôi làm trơn bóng.

—— Anh đang lôi cô vào một thế giới đen tối đến mức nào đây?

Có lẽ, anh chính là kẻ độc ác, biến thái nhất trên đời này.

Hít một hơi khí lạnh cho đầu óc được thanh tỉnh, anh cúi đầu ôm lấy

cô: "Lan Khê. . . . . ."

Gọi vài lần thì cô mới giương mắt lên, mơ hồ thấy được gương mặt

anh được ánh đèn vàng chiếu vào.

Khuôn mặt liền đỏ bừng lên, Lan Khê cụp mắt, muốn đứng lên. Mộ

Yến Thần có thể hiểu được tâm trạng cô lúc này, lấy áo sơ mi bọc lại thân
thể trần trụi, khàn giọng nói: "Đừng cậy mạnh, em mệt lắm rồi. Anh đưa
em tới phòng tắm , tắm xong rồi ngủ."

Cô không giống anh, có thể bình thản đối mặt với những tội ác mà

mình gây nên.

Lan Khê vô cùng mệt mỏi, khuôn mặt duy trì màu đỏ được mấy giây

lại trở nên tái nhợt, ngoan ngoãn tựa vào bờ vai rộng lớn, để anh ôm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.