HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 528

bé nhỏ đang xuyên qua đường lớn đi về phía anh.

Túi xách có chút nặng, suýt nữa rơi khỏi tay Lan Khê, cô ôm chặt nó

lại vào ngực, mở cửa xe đi vào, hơi ấm nhanh chóng phả vào người.

Rất ấm.

Mặt cô hơi đỏ hồng, chỉ vừa mới chạy một chút đã thở hổn hển , đôi

mắt phát ra ánh sáng long lanh, thả túi xách, đem tay gần đến máy điều
hòa, thổi thổi: "Cô chủ nhiệm vừa tìm em nói chuyện nên mới ra trễ!"

Sâu trong mắt anh là một khoảng không dịu dàng ấm áp, bàn tay từ tay

lái chuyển sang bao chặt bàn tay lạnh như băng của Lan Khê, xoa mạnh
trong lòng bàn tay, nhướng mắt hỏi: "Cô giáo tìm em làm gì?"

"Cô khen em " Lan Khê cười tươi tắn, lúm đồng tiền hiện lên hai má,

hai tay cũng quấn vào tay anh, "Khen em có tiến bộ, đặc biệt trong kì kiểm
tra vừa rồi, những môn em vốn yếu đều đạt đủ điểm tiêu chuẩn, khen em
rất cố gắng, cô rất hài lòng."

Ánh mắt Mộ Yến Thần thấp thoáng ý cười, nói thật nhỏ: "Duỗi tay

vào đây cho ấm."

Hèn gì cô vui vẻ đến thế.

Lan Khê ngẩn ra, nhìn chăm chú vào ống tay áo tinh xảo của anh,

không nhẫn tâm trượt bàn tay lạnh giá vào đó, ngước mắt nhìn anh mỉm
cười. Vẻ mặt của cô làm Mộ yến Thần nhộn nhạo trong lòng, nhẹ nhàng
giữ chặt cổ tay cô, ngón tay thon dài đẩy ra lớp vải đồng phục mềm mại, từ
từ thăm dò vào trong, không nghĩ da thịt bên trong cũng lạnh như băng, làn
da mềm mịn, bóng bẩy như bị đông lạhn trong thùng nước đá.

Cô giãy giụa, nén cười cầu xin tha thứ: "Nhột lắm, anh đừng làm loạn.

. . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.