HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 535

tóc anh củng cả người vây trong cảm giác nhớp nhúa.

Ánh mắt Mộ yến Thần tràn đầy sự yêu thương khắc cốt ghi tâm, mặc

cho cô đùa giỡn, đến khi cô đùa hơi quá trớn, anh liền cách sợi tóc ngậm cả
vành tai cô vào miệng. Cô la lên rồi lập tức nghiêm túc đàng hoàng, vì khẩn
trương nên lỡ tay chạm vào áo sơ mi trắng của anh, tức thời màu cam
nhuộm loang lỗ trên cái áo.

Mộ Yến Thần ôm cô thật chặt , thì thầm bên tai cô bằng giọng điệu

trầm khàn, quyến rũ: "Lan Khê, anh đã bao giờ nói yêu em chưa?"

Lan Khê ngây ngốc, hình như anh đã nói, hơn nữa còn nói rất nhiều

lần.

Ngón tay thon dài đan vào tóc cô, môi mỏng thân mật dán sát tai cô,

anh dốc hết sự dịu dàng cả đời vào câu nói: "Lan Khê, anh yêu em, rất rất
yêu."

Yêu đến mức không biết dùng phương pháp nào để có thể tiếp tục tình

yêu ấy

Chưa bao giờ anh cảm kích ông trời như lúc này, cảm ơn trời đã đưa

cô đến thế giới của anh, cho anh cơ hội được yêu cô, bảo vệ cô. Anh yêu
cô, rất sâu đậm.

Lan Khê hơi giật mình, hoảng hốt.

Chính là như vậy.

Vào những thời điểm như vậy, cô sẽ nghĩ tình yêu là không hề sai trái.

Lần đầu tiên anh nói yêu cô, lúc ấy cô chỉ cảm thấy đó là hoang đường, là
tội ác không thể tha thứ, đến bây giờ cô mới biết rõ tình yêu của anh, không
phải chỉ là nhất thời, anh yêu cô đều có lí do cả, cô thấy trong mắt anh chứa
đựng bao nhiêu sự yêu thương, sủng ái dành cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.