HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 547

Xem ra hai người kia đang chìm đắm trong thế giới riêng, chuyện yêu

đương nam nữ không có gì hay để tò mò. Kỷ Diêu xoay người tính kéo Lan
Khê đi, đột nhiên nhớ tới buổi tối ở nhà họ Kỷ, Mộ Yến Thần cùng Lan
Khê có những hành động, cử chỉ vượt quá mức quan hệ anh em, trong đầu
như có dòng điện xẹt qua, khai thông những vướng mắc, trong ánh sáng
dòng điện, cô nàng tựa hồ đánh hơi được mùi vị “giương cung bạt kiếm”
đang phát tán khắp xung quanh.

—— Cái đồng hồ màu bạc đổi từ việc mua kem, không phải Lan Khê

định tặng quà giáng sinh cho Mộ Yến Thần chứ?

Sắc mặt Kỷ Diêu tái nhợt, kéo hai bao dây trên vai xuống, nghiêng

đầu hỏi: "Thế nào, cậu còn muốn đồng hồ không?" Khóe miệng cô nàng
cong thành nụ cười có ý tứ hàm súc, "Xem ra hôm nay anh cậu nhận được
quà tặng không tệ nha."

Cùng bạn gái ôm nhau thắm thiết, trên bàn còn có hộp quà đựng chiếc

caravat sang trọng. Không gian trong ấy hoàn toàn xa lạ so với cuộc sống
học sinh bình thường của hai cô bé, chỉ cách một tầng thủy tinh mỏng mà
như hai thế giới khác biệt, không cùng đẳng cấp.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lan Khê bị vẩy lên những tia tái nhợt.

Lan Khê ngưng mắt nhìn thẳng vào con ngươi của Nhan Mục Nhiễm,

kiên định thốt ra chữ "Muốn.".

Cô vẫn muốn đưa cho anh.

Tại sao lại không đưa nữa?

Hết sức duy trì trấn định thu hồi tầm mắt, không dám nhìn vẻ mặt của

Mộ yến Thần, Lan Khê nắm tay Kỷ Diêu đi về phía trước, từng bước từng
bước vững vàng kiên định, như chỉ sợ nháy mắt tiếp theo, cô sẽ yếu đuối
thỏa hiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.