HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 710

Hai cánh tay mền mại vươn ra, ngón tay có chút run rẩy đặt trên mặt

anh, nâng đầu lên nhẹ nhàng hôn, chổ mới vừa bị cắn nát liền truyền tới
đau đớn, cô chịu đựng, dùng cái lưỡi mềm mại dỗ dành anh.

Thân thể to lớn của Mộ yến run rẩy.

Trong cơ thể phát ra một cổ nóng bỏng vô cùng khó chịu, vô cùng đau

đớn, cô chỉ có thể nhẹ nhàng co rút thân thể để hòa hoãn, tận lực cảm nhận
sự thương yêu chứ không phải thô bạo của anh. Động tác liên tiếp, khiến
Mộ Yến Thần đè nén sự gấp rút của mình đầu óc từ từ mất hết lý trí, trong
lồng ngực mãnh liệt tràn ngập chua xót, trong ánh mắt tràn đầy ướt át, cảm
giác áy náy liền ập tới.

Nhắm mắt, kịch liệt run rẩy ôm lấy cô, êm ái hôn trả lại.

"Lan Khê, thật xin lỗi. . . . . ." Anh run run nói, cùng triền miên với cô,

giống như là muốn hòa làm một với nhau.

Thật xin lỗi, làm em đau.

. . . . . . Không thể dậy nổi, để cho em bị buộc phải đi vào Địa ngục với

anh, đối mặt với tình cảnh như vậy.

Sự nóng bỏng ở trong cơ thể của cô dừng lại , Mộ Yến Thần nhẹ

nhàng vỗ về chơi đùa cái nơi đau nhứt của cô, triền miên hôn vào gò má cô,
trên cổ, sau tai, làm dịu bớt đau đớn mà anh đã mang lại cho cô.

Bàn tay phía dưới dời đi, giữ chặt cái eo thon của cô, nhẹ nhàng rút ra

một chút rồi từ từ đâm sâu vào trong. . . . . .

Bờ môi của Lan Khê không nhịn được tràn ra tiếng rên rỉ khó có thể

ức chế bản thân.diendanlequydon

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.