HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 958

Rượu đỏ trong ly khẽ gợn sóng, dần dần đẩy ra, màu đỏ rượu tản ra mị

hoặc mê người, bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đó mang theo khí lạnh xoay
người đi về phía cô, dừng lại đầu cầu thang, bốn mắt nhìn thẳng vào nhau,
ánh mắt thâm thúy của anh đầy sát khí, ánh mắt cũng dịu dàng lại.

Tay nhè nhẹ vuốt ve mặt của cô, hưởng thụ cảm giác trơn mền trên

gương mặt cô, Mộ Yến Thần cúi đầu nhìn vào mắt cô, lại gần cô, môi
mỏng khẽ mở: "Mấy ngày tới đừng ra khỏi cửa. . . . . . Cứ ở trong nhà, cứ
thả lỏng mấy ngày. . . . . . Lúc trước chuẩn bị cho kỳ thi cũng mệt lắm rồi,
em cũng muốn nghỉ ngơi, phải hay không?"

Giọng nói đậm đà từ tính, cũng giống như rượu đỏ làm say lòng

người, còn có hơi thở ấm áp của anh càng lúc càng gần, làm cho người ta
say xưa, ý thức cũng dần mất đi.

Lan Khê kinh ngạc, từ trong giọng điệu dịu dàng của anh nghe ra sự

chế nhạo cùng khinh bỉ.

"Bốp!" một tiếng nhỏ vang lên, cô không chút lưu tình mà đánh anh,

lùi về phía sau một bước, mắt đẹp lạnh lùng: "Tôi hỏi anh Diêu Diêu đang
ở đâu, anh đuổi cậu ấy ra ngoài phài không? Tùy anh, tôi đi tìm cậu ấy!"

Lan Khê nói xong liền chạy ra ngoài,chạy thoáng qua anh.

Anh mắt xẹt qua một tia lạnh lùng, gương mặt tuấn tú Mộ Yến Thần

đầy căng thẳng, cánh tay dài vô tình đưa ra nắm lấy cổ tay của cô, kéo cô
trở lại, cô khẽ rên một tiếng, chợt “Rầm” một tiếng, không để cho cô từ trên
cầu thang té xuống, hai cánh tay nắm lấy hai bên người cô, đem cô ôm vào
trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.