HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 111

“Bất kể nó tước đi cái gì thì chắc chắn cũng chỉ là vô nghĩa. Tình cảm và

ý nghĩa không thể bị sự thanh tẩy cuốn đi được. Tôi nghĩ thế,” tôi nói.

Đúng lúc Đào Hồng bước qua cổng đền, tiếng chuông vang vọng. Cô ta

trầm ngâm, “Trái tim tôi rung lên trong một khoảnh khắc. Tại sao?” Tôi
không biết phải trả lời cô ta như thế nào.

Đứng trong Chùa Dược Sư Phật, hai chúng tôi không nói câu nào một

lúc lâu. Khi tiếng chuông lại vang lên, tôi hỏi Đào Hồng hai câu: “Cô bắt
đầu yêu phụ nữ từ khi nào? Và người tình đầu tiên của cô là ai?"

Câu chuyện của Đào Hồng tuôn chảy:
Cha Đào Hồng vô cùng hổ thẹn khi không có con trai. Sau khi sinh cô

ra, mẹ cô bị ung thư tử cung và không thể sinh con được nữa; sau này bà đã
mất vì căn bệnh đó. Cha cô phát điên lên vì dòng họ nhà ông không có ai
“nối dõi” nhưng ông chẳng thể làm gì được. Vì thế ông xem Đào Hồng như
một cậu con trai và nuôi dạy cô như một đứa con trai về mọi mặt, từ quần
áo ăn mặc đến đầu tóc và các trò chơi. Đào Hồng không bao giờ đi nhà vệ
sinh công cộng vì cô không biết phải đi vào toa lét dành cho nam hay nữ.
Thời gian ấy, Đào Hồng rất tự hào vì cách hành xử nam tính của minh và
chẳng hề yêu phụ nữ.

Tuy nhiên vào năm mười bốn tuổi, chuyện xảy ra trong một đêm hè đã

thay đổi hoàn toàn con người cô và cách nhìn của cô với đàn ông và phụ
nữ. Đó là mùa hè trước khi cô bước vào cấp III. Cô đã nghe kể rằng cấp ba
là quãng thời gian kinh khủng nhất: đường đời của cô thế nào là do nó
quyết định, thành tích ở đó sẽ dẫn đến thành công trong tương lai. Cô quyết
định tận hưởng kỳ nghỉ hè trọn vẹn trước khi vùi đầu học hành vất vả suốt
ba năm tới, và cô đi chơi tối với bạn bè rất nhiều.

Cái đêm hôm đó, chừng mười một giờ khi cô bắt đầu về nhà. Cô không

phải đi xa lắm và đó cũng không phải là con đường vắng vẻ. Khi chỉ còn
cách nhà vài bước, một nhóm bốn gã đàn ông nhảy ra khỏi bóng tối và tóm
lấy cô. Chúng lôi cô đi, bịt mắt và nhét giẻ vào miệng, tới một nơi có vẻ
như là nhà kho chứa dụng cụ ở một công trường xây dựng. Dải bịt mắt
được cởi ra, nhưng miệng cô vẫn bị nhét giẻ. Trong phòng còn có thêm ba
gã nữa, tức là tổng cộng có bảy gã. Chúng bảo Đào Hồng là chúng muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.