HẮT XÌ - Trang 150

"Mẹ kiếp!" tôi kêu thầm. Cứ thế này thì chỉ nửa phút nữa hai tay tôi sẽ

tê dại, nửa người trên sẽ phơi ra phó mặc cho đối thủ tấn công.

Rồi ngay sau đó, trận đấu sẽ kết thúc trong vòng hai giây đồng hồ.

"Tốt, Sấm Tang Lễ! Sắp phá được phòng thủ của thằng khùng rồi!"

Huấn luyện viên của Sấm Tang Lễ đứng sát dây đài hét lớn. Khán giả cũng
đang hò hét cổ vũ.

Cứt chó! Định phá thế phòng thủ của tôi ư?

Còn lâu nhé!

"Được đấy! Vốn tôi không hề định phòng ngự!" Tôi nổi xung, buông

lỏng hai tay. Tay phải vung ra phía sau, cả người nhảy vào giữa trận bão
đấm liên hồi của Sấm Tang Lễ!

Hự!

Tôi ngã xuống võ đài, nhìn ánh đèn quay cuồng, quay cuồng.

"Một!" Tiếng của trọng tài.

Blues ra sức đập hai tay xuống sàn, tôi mơ mơ màng màng nhìn bác ta.

"Hai!" Thì ra trọng tài đang đếm số!

"Mau dậy đi!" Blues gào lớn. "Thiếu ngủ thì về nhà rồi ngủ! Bây giờ

tập trung đánh cho ra thằng đàn ông!"

Tôi lảo đảo gượng dậy. Cảm thấy lòng mình có gì đó khác lạ.

"Còn đấu tiếp được không?" Trọng tài nhìn vào mắt tôi, hỏi.

"Vớ vẩn, đòn đấm này đối với tôi chỉ như hắt hơi thôi!" tôi đáp, điều

chỉnh hơi thở, chuẩn bị sẵn sàng xông vào quyết đấu với con ba ba đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.