HẬU CUNG KẾ - Trang 117

Hồng Phương Nhi nhìn không được, lập tức nói: "Uyển Trinh nếu không

phải xem ngươi là muội muội thì nàng cũng lười nói với ngươi. Chính
ngươi nói hưu nói vượn[1], đừng liên lụy chúng ta! Bên này khắp nơi đều
có người, một câu nói này của ngươi nói thật là thoải mái. Đến thời điểm bị
lôi đi hỏi chuyện, ngươi sẽ biết thế nào là hậu quả của việc ngươi ăn nói
lung tung! Thật là không biết tốt xấu!"

[1] nói hươu nói vượn: nói nhiều và nói khoác không đúng thực tế

Thường Thanh Thanh có đắc tội người khác hay không, một chút quan

hệ với bọn họ cũng không có. Thật sự nghĩ những người đó không biết
trong chuyện này có mờ ám sao? Nhưng người ta muốn nhân nhượng cho
khỏi phiền, ngươi còn lao đầu vào, là cảm thấy chính mình chết không đủ
nhanh đi. Uyển Trinh rõ ràng có ý tốt, còn không cảm kích. Thật là làm cho
người ta nhìn không nổi!

"Ta không biết tốt xấu?" Võ Uyển Đình lớn tiếng, giống như cùng Hồng

Phương Nhi cãi nhau. Lý Già La nhàn nhạt lên tiếng: "Ngươi muốn dẫn
mấy người bên ngoài lại đây thì ngươi cứ việc lớn tiếng hơn chút nữa!"

Võ Uyển Đình thấy bốn người khác trên xe cũng có chút bực bội, hơn

nữa cũng sợ thật sự dẫn người tới nên chỉ có thể hầm hừ quay đầu không
nhìn bốn người này. Nàng cảm thấy bọn họ đều là kẻ quá đáng, đều cùng
đối đầu với mình.

"Võ muội muội, đừng nóng giận. Mọi người đều là muốn tốt cho ngươi."

Tào Minh Lệ cẩn thận đi kéo tay áo Võ Uyển Đình. Võ Uyển Đình giận
dỗi, liền hất tay Tào Minh Lệ ra. Tào Minh Lệ ngượng ngùng, cũng khó mà
nói tiếp cái gì. Có điều Hồng Phương Nhi lại không để mình bị đẩy vòng
vòng, nói: "Mặc kệ nàng ta, hảo tâm lại trở thành lòng lang dạ thú. Chính
mình không biết tốt xấu, người khác ai quản được ngươi. Về sau chớ liên
lụy chúng ta là được rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.