HẬU CUNG KẾ - Trang 142

"Tiểu thư, nô tỳ sai rồi, nô tỳ không bao giờ nói nữa!". Nhận một bạt tay,

Trân Châu vẫn muốn trở về hầu việc, cho nên sao dám phản kháng lại Võ
Uyển Đình?

"Ồn ào huyên náo cái gì? An phận chút đi! Nơi này không phải là sân

viện nhà ngươi!". Bởi vì bên này âm thanh khá lớn, nên có cung nữ lại đây
răn dạy. Dù sao những người ở đây đều là người bị loại khỏi sơ tuyển, các
nàng cũng không cần khách khí.

Trong lòng Võ Uyển Đình tức giận đến không nhịn được, nhưng không

dám nói cái gì. Đều là mấy kẻ mắt chó nhìn người thấp. Mấy hôm trước
còn cung kính với các nàng, nay thấy chính mình lạc tuyển, liền thay đổi
sắc mặt!

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Vài ngày nay, Võ

Uyển Đình cũng biết trong kinh thành khác với trong nhà, cho nên không
biết trong bụng nàng ta đã nhẫn nhịn bao nhiêu tức giận.

Có điều khi nhìn thấy Tào Minh Lệ cũng bị loại xuống, nàng nhịn không

được cười ha ha lên. Tào Minh Lệ này không phải luôn luôn cảm thấy bộ
dạng của ả thật tốt sao. Mỗi lần nói chuyện đều tự khoe khoang ả làm
hương cao có thể khiến màu da trở nên đẹp. Đó không phải ý muốn nói
diện mạo bản thân không tầm thường sao?

Nhưng vì sao diện mạo của ngươi không tầm thường cũng không qua

được sơ tuyển?

"Chậc chậc, Tào tỷ tỷ, tỷ quốc sắc thiên hương như vậy mà cũng không

được tuyển, thật là... !"

Tào Minh Lệ bi phẫn không chịu nổi, nàng ta khẳng định đã bị người

tính kế. Sau khi cởi quần áo, trên người nàng ta liền nổi ban đỏ. Dĩ nhiên là
không được thông qua. Dù cho nàng ta đã kêu lên oan uổng, nhưng người
trong cung cũng mặc kệ, cho người kéo mình ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.