người điều tra ra cho nên đồ vật trong cung, con mẹ nó đều đừng có lấy,
làm tốt chuyện này xong chúng nhanh rời đi, bằng không liền chờ rơi đầu
đi."
Tuy rằng đều là bỏ mạng nhưng lúc có thể che chở mạng sống cũng
muốn che chở cho tốt. Nếu không phải nợ nhân tình người khác, bọn họ
cũng sẽ không làm chuyện này, động thủ với một thai phụ.
Lão tứ luyến tiếc rời đi, nhiều thứ tốt như vậy, thật là tiếc, lão Tứ nói.
"Hoàng đế sủng Hoàng Quý Phi này nhất, cũng không biết Hoàng Quý Phi
lớn lên trông như thế nào."
Nếu có thể nếm thử thì tốt rồi, đáng tiếc là thai phụ, lại còn không có
thời gian.
"Ngươi, con mẹ nó sớm muộn gì cũng bị chính ngươi hại chết, lúc này
còn nghĩ tới mấy thứ lung tung rối loạn! Lớn lên có tốt, cũng là người chết
nhanh thu hồi cái bản mặt kia của ngươi cho lão tử! Nếu bởi vì ngươi mà
làm hỏng chuyện này, lão tử chém chết ngươi!" Làm lão đại cũng không dễ
dàng gì, có thủ hạ như vậy thật là đau gan.
Mẹ nó, lúc này còn muốn nữ nhân, thật là không biết sống chết! Cho dù
nữ nhân kia là sủng phi nhưng bọn họ muốn giết chết người ta, hơn nữa còn
là nữ nhân bụng to, con mẹ nó ai có hứng thú được.
"Các vị, nếu đã tới sao có thể đi nhanh như vậy?" Một thanh âm vang
lên, trong chốc lát liền vây quanh mười mấy người này.
"Đại ca, chúng ta trúng mai phục!" Lão Tứ hoảng sợ nói, những người
này vừa thấy chính là cao thủ đại nội, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ là người khác để lộ tiếng gió? Nhưng chuyện này không có khả
năng.