HẬU CUNG KẾ - Trang 311

"Nhưng khẳng định là hài tử quan trọng hơn, năm cái ngón tay còn có

dài có ngắn nhưng là làm nương, tuyệt đối sẽ không vào lúc nguy hiểm
trước mặt còn muốn để hài tử của mình chắn ở phía trước. Như vậy, trừ phi
không phải là hài tử của mình! Đó là thiên tính của người làm nương. Nếu
là tần thiếp, nếu có đứa nhỏ, đứa nhỏ có nguy hiểm hoặc là gặp phải cạm
bẫy, tần thiếp tuyệt đối thà rằng tự mình đi chịu khổ, vứt bỏ tính mạng bản
thân, cũng sẽ không để cho đứa nhỏ chịu một chút uất ức." Lý Già La kiên
định nói.

"Ha ha, ái phi về sau có hoàng nhi, hoàng nhi của chúng ta nhất định thật

hạnh phúc." Hoàng Thượng cười nói: "Có điều, sao trẫm lại nghe nói, mẹ
đẻ của ái phi là khó sinh mà chết?" Hoàng Thượng Tiêu Cảnh lập tức liền
thay đổi thần thái, khí thế trầm lại.

Lý Già La cũng lập tức dừng lại, hồi lâu không nói gì.

Trong phòng yên lặng đến liên cây kim rớt xuống cũng có thể nghe thấy.

Tiêu Cảnh đợi thật lâu, vẫn không nghe thấy Lý Già La nói chuyện, không
khỏi giận: "Ái phi đây là thế nào? Trẫm đang hỏi ngươi đấy."

"Hoàng Thượng, tần thiếp không có gì có thể nói."

" Được, rất tốt, ngươi thật sự rất tốt. Người tới, đưa Võ uyển nghi hồi

cung."

Lưu Vĩnh Toàn xoa xoa mồ hôi trên trán, đây rốt cuộc là làm sao? Không

phải đang rất tốt sao? Sao Võ uyển nghi có thể chọc Hoàng Thượng thịnh
nộ?

"Sư phụ, làm thế nào?" Tiểu Lục Tử hỏi.

"Còn có thể làm sao? Nhanh chóng đưa Võ uyển nghi hồi cung." Không

biết vị Võ uyển nghi này làm sao khiến Hoàng Thượng nổi giận. Chẳng lẽ
mình nhìn lầm rồi? Vị Võ uyển nghi này không phải rất có ánh mắt sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.