Chỗ hai người lễ Phật cũng không phải xa, vì Thái Hậu thích lễ Phật, cho
nên trong Từ Ninh Cung có một Phật đường rất lớn. Bên trong còn chia
thành vài Phật đường nhỏ, nếu nhiều người lễ phật thì mỗi người một Phật
đường nhỏ.
Lý Già La được dẫn vào, Cung ma ma ôn tồn nhỏ nhẹ giảng giải cho Lý
Già La. Lý Già La cảm tạ Cung ma ma, sau đó bắt đầu quỳ lạy tượng Phật.
Sương khói lượn lờ, Lý Già La không biết từ bao giờ bắt đầu hơi chóng
mặt, cuối cùng ghé vào Phật đường phía trước, có vẻ đã thiếp ngủ .
Vương thái hậu nhắm mắt lại, Cung ma ma nhẹ nhàng đi tới bên cạnh
Vương thái hậu, lắc đầu với Vương thái hậu.
Vương thái hậu thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói. "Không phải thì tốt,
người nọ cũng đã nói, không phải hoàn toàn chắc chắn. Huệ phi này vận
khí thật tốt."
Cung ma ma nói. "Nương nương, nô tỳ cảm thấy như vậy cũng tốt, ít
nhất không để nhiều người nghi ngờ."
Vương thái hậu nghe xong dừng một lát, sau đó gật đầu. "Ngươi nói
phải. Mà thôi, ai gia cũng thuận theo tự nhiên một lần đi."
Lý Già La buồn ngủ được Cung ma ma đánh thức. Lý Già La có chút
mông lung buồn ngủ, nhìn thấy Cung ma ma, sợ tới mức lập tức tỉnh táo
lại, khẩn trương nói với Cung ma ma. "Ma ma, ta cũng không biết mình vì
sao lại ngủ thiếp đi. Ngươi yên tâm, ta cam đoan sẽ niệm xong kinh thư còn
lại."
Cung ma ma cười nói. "Nương nương không cần lo lắng, Thái Hậu
nương nương thường lễ Phật. Phật hương hơi đặc biệt một chút người
không quen dùng thời gian dài đầu có thể như vậy. Thái Hậu nương nương
sẽ không trách móc ."